Skip links

Sức mạnh nội tâm và “những viên đá”

Sức mạnh nội tâm và “những viên đá”

Không hiểu tại sao dạo gần đây, mình có sự thôi thúc rất lớn trong việc chia sẻ hành trình xây dựng sức mạnh nội tâm của bản thân. Chắc có lẽ đây là một trong những phần mà vũ trụ muốn nhắc nhở trên hành trình phát triển cùng Truly Inspired của mình.

Để có được sự vững vàng như ngày hôm nay, mình đã trải qua rất nhiều câu chuyện, tình huống, cảm xúc từ to lớn đến bé nhỏ. Có rất nhiều câu chuyện mình muốn kể cho bạn nghe, nhưng một hành trình dài quả thực rất khó để kể hết chỉ trong một bài viết. Đang loay loay chưa biết chọn câu chuyện nào để kể thì trong dịp Tết Nguyên Đán vừa rồi, mình có dịp đến thăm ngôi chùa Phật Ngọc tại Bendigo, Victoria, Australia – nơi có tượng Phật bằng ngọc nguyên khối lớn nhất thế giới.

Trên đường đi, mình lướt mạng xã hội và nghe được câu nói của một vị thầy cao quý: “Nắm muối không hề mặn, với lượng cả dòng sông”. Mình đã mỉm cười và thấy hình ảnh của bản thân ở đâu đó bên trong câu nói, bởi mình đã sống cuộc đời như vậy trong 10 năm trở lại đây. 

Khi đến thăm ngôi chùa, điều mình chú ý nhất chính là bức tường đá với những hòn đá đủ hình đủ dạng, nhọn sắc, mài nhẵn, to nhỏ khác nhau… nằm chồng chéo lên nhau, tạo nên một khối tường rất vững chắc. Ngay khi nhìn thấy, mình liên tưởng ngay đến những viên đá đủ hình dáng kia như chính những vết thương, những bài học trong cuộc sống mà mình đã trải qua, trên hành trình chớm trưởng thành của bản thân. Như một mối nhân duyên đến đúng thời điểm, khi hình ảnh bức tường đá xuất hiện cùng với câu nói mình đã nghe trên đường đi, mình chợt mỉm cười và nhớ đến những câu hỏi mà bản thân thường gặp từ những người bạn, người thân và cả những người có dịp tiếp xúc, tìm đến mình trong một tình huống “nan giải” nào đó. 

Và hình ảnh này cũng chính là một phần câu trả lời cho những câu hỏi mà những người bạn, những người quen thân thương ấy đã đặt ra: “Làm cách nào khi đứng giữa giông bão mà mình lại bình tĩnh đến như vậy. Nếu như là họ, chắc đã ngã quỵ mất rồi!”

Thực ra, mình xem những sự việc, sự vật, nỗi đau chính là những viên đá mà bạn có thể hình dung trên bức tường thành kia. Sau mỗi bài học, mỗi lần bị cuộc đời xô ngã mình chọn cách cầm viên đá đầy những thương tổn, đầy nước mắt, đầy đau khổ khốn cùng đó lên để săm soi và cảm nhận, như cách mình sờ vào từng viên đá trên vách tường mà bạn đã nhìn thấy trong hình ảnh ở bài viết này.

Và bạn biết không, khi và chỉ khi nội tâm thực sự đủ đầy, vững vàng chúng ta mới có thể lần lượt xem nhẹ mọi chuyện, rồi vượt qua nó một cách dễ dàng hơn. 

Tất cả những nỗi đau, mất mát, tổn thương là một dạng cảm xúc vô hình mà đôi khi vì quá đau, quá lún sâu vào cảm xúc ấy mà chúng ta không nhận dạng nó được rõ ràng. Hãy biến những thứ trông như vô hình đó trở thành những thứ “hữu hình”. Mình nhận diện nỗi đau đó chính xác là từ đâu, từ cái gì và vì sao mình đang đau đớn như vậy. Nhận diện những điều sai/đúng trong sự vật/sự việc mình đang gặp phải, để biết bản thân đúng/sai chỗ nào. Từ đó mình sẽ hiểu phải làm gì tiếp theo.

Bạn có thắc mắc tại sao vẫn còn rất nhiều người gặp khó khăn trong việc vượt qua những lần bão giông tìm đến không?

Bởi vì, họ đã không đứng tĩnh lại, dù chỉ một phút thôi để nhìn nhận ra được vấn đề trong lúc đau đớn nhất, mà lại chọn cách trốn chạy. Nhưng với mình, mình sẽ muốn chạm vào, sẽ đau cùng với nỗi đau đó, để nhận diện vì sao đau, những vết xước này đến do nguyên nhân nào, và điều này đã lặp đi lặp lại bao nhiêu lần rồi? Từ đó mình sẽ biết cách làm thế nào để giải quyết và bước qua. 

Mà bạn biết không? Khi bản thân mình dám đối diện với nỗi đau và thẳng thắng tiếp nhận nó, có nghĩa là mình đang chớm xây dựng sức mạnh nội tâm bên trong mình rồi đó. 

Mình luôn biết ơn mỗi giông bão, tổn thương mà vô tình hay hữu ý cuộc đời này mang đến cho mình, điều đó giúp mình nhận ra nhiều bài học giá trị cũng như những trái nghiệm vô cùng thú vị. Những “viên đá” với các góc cạnh khác nhau đó, sau khi trải nghiệm, mình luôn trân quý và gói ghém lại như những kỷ niệm ở trong lòng từ lúc nào không biết. Những viên đá ấy, ngày qua ngày đã xây nên một bức tường thành vững chắc nằm sâu trong lòng mình. 

Khi bức tường nội tâm đã đủ vững vàng thì mình có thể giảm bớt sự chênh chao,  có thể định thần lại ngay khi có bất kỳ vấn đề nào xảy ra trong cuộc sống. 

Mình rất biết ơn khi 10 năm về trước mình đã hữu duyên gặp một người thầy, người đã dẫn dắt mình vào con đường tu tập. Trên con đường đó mình đã được học thế nào là chánh niệm, là tỉnh thức. Và sau này, mình cũng được gặp thêm nhiều vị thầy cô khác nữa. 

Và mình cũng biết ơn vô cùng những sứ giả chính diện/phản diện, tất cả họ cùng với các sự việc diễn ra trong khoảng thời gian đó, đã giúp cho nội tâm của mình càng được tôi luyện mạnh mẽ hơn. Và đây, mình của ngày hôm nay là tác phẩm sau những trải nghiệm quý giá từ những ngày cũ nè, bạn thấy không 😉

Mình biết ơn những “làn tên mũi đạn” đó, bởi chúng đều là những trải nghiệm thú vị trong cuộc đời của mình. Chúng làm mình mạnh mẽ hơn, giá trị hơn và vững vàng hơn trong từng bước đi.

Rồi, bây giờ bạn đã mường tượng được mình đã xây dựng sức mạnh nội tâm bằng cách nào chưa?

Chỉ có một cách duy nhất, đó chính là: Dám nhận diện nỗi đau vô hình thành những nỗi đau hữu hình, cảm nhận nó một cách trọn vẹn – là chất liệu để tìm ra giải pháp vượt qua nỗi đau đó. 

Bạn nên nhớ rằng, sức mạnh nội tâm không phải xây dựng chỉ trong một hai ngày, mà đó là cả quá trình bạn “tận hưởng” nỗi đau. Và, tùy thuộc vào may mắn của mỗi người mà chúng ta sẽ có những cơ hội để trải nghiệm những viên đá lớn nhỏ khác nhau trong cuộc đời. Qua hành trình trải nghiệm, sức mạnh nội tâm sẽ càng được vun bồi để trở nên vững vàng hơn.

Khi viết đến đây mình lại nhớ đến câu nói của một người thầy đã dạy mình nhiều năm về trước: “Tâm phải tịnh, thì ý mới định”. Câu nói này đã đi theo mình trong suốt quá trình xây dựng sức mạnh nội tâm, cũng như quá trình phát triển bản thân. Việc hiểu rõ sức mạnh nội tâm thực sự mang đến cho mình nhiều điều ý nghĩa, bởi qua đó, mình hiểu thấu hơn con đường mà bản thân sẽ và phải đi. 

Mình tin rằng, bất kỳ ai rồi cũng sẽ làm được và thậm chí có thể làm tốt hơn nhiều! Chỉ cần bạn một lần DÁM DẤN THÂN. Hãy nhớ rằng, ai cũng có quyền xây dựng “bức tường nội tâm” vững chãi cho chính mình. Bạn cũng vậy. 

Để mình kể cho bạn nghe một câu chuyện nhỏ nữa nha.

Trong một lần mình đang nấu ăn, thì con gái đến “méc” với mình: “Mẹ luôn dạy con phải biết tôn trọng người lớn trong gia đình và xung quanh, nhưng tại sao một số người xung quanh con, tranh thủ khi không có mẹ, đã dạy con nhiều điều sai để nói xấu mẹ, không tôn trọng mẹ như vậy?”. Mình nói mình biết chứ, con ngạc nhiên: “Tại sao mẹ biết mà mẹ vẫn tiếp tục dạy con tôn trọng họ?”. Khi con gái đặt câu hỏi này với thái độ khá “bức xúc”, vì con nghĩ sao phải đối tốt với người không tốt với mình, thì người làm “mẹ kế” như mình đây cảm thấy vui và buồn cười, vì cái cách mà cô nhỏ xù lông lên bảo vệ mình. 

Mình giải thích cho con hiểu rằng: “Chuyện người khác thương/ghét hay đố kỵ là bình thường. Quan trọng là mình hiểu việc mình đang làm và sống tử tế với những gì mình có thể. Điều đó sẽ không để lại cho bản thân bất kỳ tiếc nuối gì về sau. Còn việc người khác nghĩ gì, có cảm xúc thế nào với mình, mình đều không thể kiểm soát được, mình chỉ cần làm tốt vai trò của mình là được, con à”

Nếu như là mình của hơn 10 năm về trước, khi một ai đó gây chuyện hay cố ý nói xấu, mình sẽ làm rõ mọi chuyện cho “ra ngô ra khoai”, nhưng bây giờ, sau khi đã hiểu thế nào là “tỉnh thức”, mình không còn muốn làm điều đó nữa. Và ngược lại, mình biết đặt cảm giác bản thân vào vị trí của người khác để hiểu rằng, bất kỳ ai cũng không thể nào tránh khỏi suy nghĩ “Mẹ kế thì không thể nào tốt với con chồng”. Nhưng, nếu ai đó có sự tỉnh thức, thì thay vì hỏi câu hỏi hay đặt điều không hay về mình với con của mình, thì họ sẽ im lặng nhìn nhận những việc mình làm, và cách mình thương con, hay ngược lại cách mà con thương mình như thế nào, trước khi cố ý chĩa mũi dùi về phía mình như vậy. Và hành động đó, vô tình họ đã làm cho con gái “phát hiện” ra, cô bé đã có động thái phân biệt rõ ràng đâu là sai, đâu là đúng. 

Đó, bạn thấy không? Chính sự tỉnh thức đã cho mình có cách nhìn trọn vẹn hơn từ vị trí của bản thân và của người khác, để mình không phải “đứng lên” bảo vệ cho sự công bằng của bản thân khi có ai đó chĩa mũi dùi về phía mình. Và sức mạnh nội tâm đã giúp mình đứng vững vàng, mặc cho những mũi dùi ấy đang lao về phía mình một cách rất mạnh mẽ. 

Những điều bất như ý sẽ luôn xảy ra hàng ngày, hàng giờ với bất kỳ ai mà bạn gặp, dù là người lạ hay người thương, người thân. Chúng có thể làm cho bạn đau khổ là bởi do bạn không thể chấp nhận nó một cách trọn vẹn, bạn thường né tránh hoặc có cảm giác muốn triệt tiêu đi những điều bất ý đó, mà không dám đối mặt để thấu hiểu.

Nhưng, cũng luôn có những người xử lý nỗi đau, xử lý điều bất ý rất nhẹ nhàng bởi vì họ đã xây dựng được nội tại, nội tâm vững mạnh để trái tim ngày càng rộng lớn hơn, để không chấp nhặt vào những tổn thương, lỗi lầm của người thương, người thân hay bất kỳ người lạ nào xuất hiện trong đời. 

Lúc này, câu nói của vị thầy cao quý lại vang lên trong tâm trí mình: “Nắm muối không hề mặn, với lượng cả dòng sông”… Thương bạn, bạn cố lên nha!

Much love,

Truly Inspired

HÃY KẾT NỐI VỚI TÔI

Cho phép tôi biết thêm về bạn.

Dù hôm nay bạn là ai, ở độ tuổi nào và đang khó khăn, bất an như thế nào, hãy cho phép Truly Inspired được nắm tay bạn, hỗ trợ bạn, từng bước đưa bạn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.

Hãy nắm tay tôi, tôi sẽ giúp bạn nhận ra món quà đẹp đẽ được Thượng đế gói ghém kỹ càng ngay bên trong chính bạn!

Much love,

Truly Inspired