Skip links

Ước mơ không có tuổi, cuộc sống là do chúng ta lựa chọn

Ước mơ không có tuổi, cuộc sống là do chúng ta lựa chọn

“Ê, ước mơ của mày là gì?”
“Uhmm… Tao cũng không biết nữa.”
“Sao lại không biết?”
“Uhmm… Thì tại tao không biết ước mơ là gì. Tao chẳng biết nó có hình gì, cũng chẳng biết nó về cái gì cả.”
“Trời ơi… Dễ ẹcccc àaa. Thì mai này mày muốn trở thành ai: tổng thống, thành nhà du hành vũ trụ, thành cô giáo, bác sĩ, kỹ sư hay trở thành bác bảo vệ gác cổng… Đó là ước mơ đó”
“Ủa vậy là ước mơ hả…”
“Chứ sao. Có vậy mà cũng hong biết nữa!”
———–
“Chị ơi, ước mơ của chị là gì ạ?”
“Hihi, ước mơ hả. Chị ước bây giờ mình có thật nhiều tiền để chữa bệnh cho ba má chị nè. Còn em, ước mơ của em là gì”
“Dạ, ước mơ của em là sau này có thể trở thành tiếp viên hàng không để có thể đi du lịch vòng quanh thế giới miễn phí”
————
“Mẹ ơi, ước mơ của mẹ là gì ạ?”
“Mẹ lớn rồi, làm gì có ước mơ hả con”
“Sao lại không có hả mẹ? Cô giáo con dạy ai cũng có quyền có ước mơ của mình mà”
“Ừmmm. Thì giờ mẹ lớn rồi, mẹ chỉ muốn lo cho các con thôi.”
“Vậy con nghĩ ước mơ của mẹ là lo cho tụi con đó, mẹ cũng có ước mơ mà. 
Vậy lúc tụi con chưa ra đời, mẹ có ước gì không ạ?”
“Lúc trẻ ấy hả. Ừmm…, mẹ ước gì nhỉ. Chắc là ước được trở thành cô ca sĩ nổi tiếng, được đi hát những bài hát hay.”
“Vậy sao bây giờ mẹ không ước nữa ạ?”
“Bây giờ mẹ để dành ước mơ cho con đó thôi”
———-
Bạn có suy nghĩ gì không khi nghe qua ba đoạn hội thoại khác nhau ở trên?
Nếu để tìm ra một điểm giống nhau, bạn biết đó là gì không?
Ừmm… 
Bạn nghĩ đúng rồi đó – Điểm chung ở đây là những câu hỏi về ước mơ, chỉ khác là mỗi một ước mơ là một thời điểm khác nhau, được đặt cho mỗi thế hệ khác nhau.
Vậy còn bạn, đã có ai đó từng hỏi về ước mơ của bạn là gì chưa? 
Hay, chính bạn đã bao giờ tự hỏi bản thân mình một cách nghiêm túc rằng: Mơ ước của bản thân thực sự là gì hay không?
Có, phải hong. Chỉ là ở mỗi chặng đường đời và hoàn cảnh khác nhau, ước mơ của bạn cũng sẽ có những hình dáng và đặc điểm khác biệt đi một chút.

Hôm nay với chủ đề về ước mơ không có tuổi này, mình tự dưng muốn mang đến cho bạn một câu hỏi nhỏ. Bạn hãy nghe qua và nếu có câu trả lời, bạn có thể viết xuống dưới bài viết này hoặc chia sẻ trực tiếp đến email: mystory@trulyinspired.au. Đây không phải là một câu hỏi khó gì đâu, chỉ là một câu hỏi nhỏ xinh để tụi mình cùng chia sẻ quan điểm với nhau thôi, heng!!

 Theo bạn, một người ở độ tuổi đôi mươi lại chấp nhận làm việc 8 tiếng một ngày, an phận và một người ở độ tuổi ngũ tuần lại bắt đầu khởi nghiệp kinh doanh. Bạn thấy rằng chúng ta nên ủng hộ ai? Và bạn thấy ai sẽ tốt hơn?

Trước khi chia sẻ quan điểm của Truly Inspired, mình sẽ gửi đến bạn một câu chuyện mang tính truyền cảm hứng và động lực rất lớn cho những người trẻ như mình và bạn – hay bất kỳ ai đang trên con đường xây dựng sự nghiệp và phát triển bản thân. 

Ở Việt Nam có một vùng đất rất linh thiêng tên gọi là Côn Đảo, trong quá khứ nơi này là một hòn đảo nhỏ ít người sinh sống, nhưng hiện tại Côn Đảo đã trở thành thánh địa du lịch tâm linh tại quê hương mình. Câu chuyện mình muốn truyền cảm hứng ở đây đó chính là câu chuyện khởi nghiệp mà mình được cô em đồng nghiệp chia sẻ, khi cổ vừa có dịp đến thăm vùng đất này. 

Ở Côn Đảo có một món giải khát “đặc sản” mát lạnh rất được khách du lịch và cả người dân trên đảo yêu thích đó là: kem dừa đất. Món ăn này gồm có những viên kem mát lạnh được chứa trong những trái dừa đã được chặt vỏ. Mỗi trái dừa đều được chọn lựa rất kỹ với phần cơm mềm non cùng những viên kem mát mịn, bên trên được rưới lên một ít hạt đậu phộng và sốt ngòn ngọt. Hương vị béo nhẹ và khi ăn vào có một chút tan chảy trên lưỡi , khiến ai cũng sẽ “nghiện” khi thử.

Cách đây khoảng 40 năm, người chủ của chuỗi cửa hàng kem dừa đất này xuất thân là một người trẻ, khi khởi nghiệp kinh doanh ông ấy chỉ có độc nhất một chiếc xe đẩy lọc cọc, một buồng dừa và thùng kem ủ lạnh. Mỗi ngày ông đều đẩy xe vòng quanh khu đảo để mang kem đi “rao”. Chỉ cần có một người khách hàng đặt một trái kem dừa thôi, dù xa chỗ ở cách mấy ông ấy cũng sẽ đội nắng đội gió mang kem đến cho người mua. Bằng cả sự chân thành và vui vẻ khi bán hàng, không quản ngại đường xá, dần dà nhiều người dân trên đảo đã bắt đầu nghiện món ăn bình dân này của ông và ông bắt đầu có những khách hàng trung thành. Về sau, hình ảnh người đàn ông đẩy xe kem dừa đã trở nên rất quen thuộc với cả du khách nước ngoài đến nơi đây. 

Một thời gian sau đó, ông bắt đầu mở được một cửa hàng bán kem tại chỗ, khách hàng cũng dần quen với địa điểm giải khát này và tìm đến ngày một đông đúc hơn. Hiện tại, từ chiếc xe đẩy lọc cọc, nay kem dừa đất đã được phát triển thành chuỗi “Kem dừa Côn Đảo” nổi tiếng, không chỉ riêng trên đảo mà còn phát triển nhượng quyền thương hiệu các chi nhánh trải dài trên nhiều tỉnh thành tại Việt Nam. 

Bạn thấy hong, từ một người thanh niên sức dài vai rộng, với ước mơ thay đổi cuộc sống và may mắn phát hiện ra món ăn giải khát mà khi bắt đầu người đó còn chưa biết chắc có được đón nhận nhiều hay không. Nhưng ông ấy vẫn làm, vẫn đẩy xe đi rất nhiều cây số mỗi ngày chỉ để đưa món kem đến với nhiều người hơn. Và cuối cùng xây dựng được một sự nghiệp kinh doanh cho thế hệ tiếp nối của ông, tạo công ăn việc làm và cơ hội thay đổi cuộc sống cho rất nhiều người dân trên đảo, cũng như tại các tỉnh thành khác. 

Thật tuyệt vời cho tinh thần khởi nghiệp, bạn nhỉ! Chúng ta có năng lực như thế nào sẽ hưởng thụ một cuộc sống tương xứng như thế ấy. Không phải ai cũng sẽ thức dậy vào lúc 6h sáng hay đi ngủ vào lúc 10h đêm. Có người thích sự chậm rãi, từng bước; có người lại thích sự ồn ào vội vã. Nhưng bạn thân mến, chỉ cần có ước mơ thôi, cuộc sống của bạn sẽ luôn thay đổi và luôn chuyển động, một cách thú vị!

Không biết rằng nghe xong câu chuyện này thì bạn có còn nhớ câu hỏi khi nãy của mình hong ta? 😀 

Để mình nhắc lại nhé. 

Theo bạn, một người ở độ tuổi đôi mươi lại chấp nhận làm việc 8 tiếng một ngày, an phận và một người ở độ tuổi ngũ tuần lại bắt đầu khởi nghiệp kinh doanh. Bạn thấy rằng chúng ta nên ủng hộ ai? Và bạn thấy ai sẽ tốt nhất?

Mình xin chia sẻ quan điểm của bản thân trước nhé.

Bản thân mình sẽ không ủng hộ cũng không bác bỏ bất kỳ ai trong hai trường hợp trên, mình chỉ tôn trọng ước mơ và sự chọn lựa của họ mà thôi. Bởi vì một người an phận chưa chắc đã không làm đúng chức trách và nhiệm vụ, chỉ là khi đến với cuộc đời này, họ cảm thấy đã đủ với công việc mình làm, với cách sống của bản thân, họ thấu hiểu và nhìn nhận được năng lực của  mình nên không quá mong cầu đạt thêm bất cứ sự thăng tiến nào. Họ không trở thành những công dân xấu, họ vẫn đóng góp trong phạm vi và khả năng có thể. Và ước mơ của họ chỉ là như vậy mà thôi. 

Còn với những ai đã lớn tuổi mà vẫn có tinh thần khởi nghiệp, thì cũng rất đáng được tôn trọng. Bởi khi bản thân ở độ tuổi ấy chưa chắc mình có dũng khí bắt đầu một thử thách mạo hiểm và có rủi ro như vậy. Tuy nhiên, điều quan trọng ở đây là người đó dám sống với ước mơ, vẫn đau đáu trong tim về sự nghiệp của bản thân nên dù đã nhiều tuổi, họ vẫn trẻ vẫn sống vui vẻ và tiến lên với tinh thần khởi nghiệp hừng hực bên trong, như câu chuyện mà bạn vừa nghe lúc nãy đó. Khi nói đến đây, mình lại càng nhớ lời dạy của một người cô, đại loại là: Khi một người ở độ tuổi càng cao mà vẫn nỗ lực cố gắng vượt qua những trở ngại để đạt được ước mơ của bản thân, thì sự cố gắng đó sẽ càng có giá trị và càng đáng quý.

Thật vậy, dù bạn là ai, dù bạn bao nhiêu tuổi hay có ước mơ như thế nào thì đó cũng là một điều đáng trân trọng. Đáng sợ nhất trên đời là người không có ước mơ, bởi không có ước mơ sẽ mất đi khả năng “chiến đấu” và mất đi một nửa niềm vui trải nghiệm cuộc sống. Chúng ta đến với cuộc đời này là để trải nghiệm và nhận về những bài học, khi có ước mơ bạn sẽ có cơ hội được dấn thân nhiều hơn, sống trọn vẹn hơn với thứ mà bản thân thực sự yêu thích và nỗ lực để “giành” lấy. 

Nếu ngày hôm nay, bạn đang vì một ai đó, vì hoàn cảnh nào đó mà ngừng ước mơ, thì hãy cứ giữ ngọn lửa trong trái tim bạn nhé. Sẽ đến ngày bạn có cơ hội thực hiện ước mơ đó một lần nữa. 

Dù đã làm ba mẹ, làm ông bà hay có đang là một người gặp muôn vàn thách thức và khó khăn trong đời, bạn cũng hãy giữ lấy ước mơ. Ước mơ sẽ là nguồn sống, là hy vọng, là bệ phóng giúp bạn luôn vươn lên và hướng về phía trước. Giúp bạn có động lực và biết được ý nghĩa mà cuộc đời ban tặng mình, bạn nhé!

Đừng quên chia sẻ suy nghĩ của bạn đến với tụi mình nhen!

Thương bạn lắm,
Truly Inspired

HÃY KẾT NỐI VỚI TÔI

Cho phép tôi biết thêm về bạn.

Dù hôm nay bạn là ai, ở độ tuổi nào và đang khó khăn, bất an như thế nào, hãy cho phép Truly Inspired được nắm tay bạn, hỗ trợ bạn, từng bước đưa bạn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.

Hãy nắm tay tôi, tôi sẽ giúp bạn nhận ra món quà đẹp đẽ được Thượng đế gói ghém kỹ càng ngay bên trong chính bạn!

Thương bạn lắm,

Truly Inspired