Kết quả cũng không quá quan trọng đâu!
Bạn có biết lý do tại sao lắm lúc chúng ta đạt được một thành công nào đó, nhưng lại chẳng cảm thấy gì nhiều ngoài việc: ừ… thì cũng có vui đó, rồi thôi?
Hay có những lúc, chúng ta đạt được một thành tựu có thể gọi là “đáng gờm”, nhưng không hiểu sao trong lòng lại cứ tràn ngập một loại cảm giác: trống rỗng?
Mình không biết bạn sẽ lý giải điều này như thế nào, nhưng với mình, mình đã rút ra được kết luận sau rất nhiều lần thử thách bản thân, trong một việc nào đó. Mình nhận ra sự thật là: lắm khi, kết quả cũng không quá quan trọng!
Vậy thì điều gì mới là quan trọng? Chúng ta cùng đi làm rõ qua 2 câu chuyện nhỏ này, heng:
Câu chuyện thứ nhất:
Mình có một cô bạn cũ đã quen biết từ lâu, tụi mình không quá thân và đã lâu không gặp, đôi bên cũng chỉ theo dõi nhau qua mạng xã hội là chính. Cách đây vài hôm, mình thấy cô ấy chia sẻ lại series hình cưới một năm trước. Mình đã vào bài viết và bình luận, bởi mình biết cuộc hôn nhân ấy là kết quả sau 8 năm hẹn hò và cùng vượt qua rất nhiều sóng gió của cả hai người. Đám cưới và cuộc sống hiện tại của cô bạn, trong mắt người khác là một dạng “thành tựu” trong đời, bởi có rất ít người sau nhiều năm yêu nhau được về chung một nhà. Mình thấy vui mừng và thật tâm chúc phúc vì sự bền bỉ của họ trong tình yêu.
Rồi hôm qua, bỗng dưng cô bạn ấy nhắn tin cho mình và ngỏ ý muốn trò chuyện trực tiếp. Qua cách mà cô bạn nhắn, trực giác mách bảo dường như cổ đang có gì đó không ổn lắm, nên mình đã vui vẻ đồng ý trò chuyện cùng. Vậy là, tụi mình đã nói chuyện với nhau, sau rất nhiều năm chỉ thỉnh thoảng bình luận xã giao trên mạng xã hội. Sau hằng hà sa số những câu chuyện không đầu không cuối để cô bạn thoải mái tâm lý hơn, một lúc sau thì cổ ngập ngừng hỏi mình:
- Ê Na, cảm giác sau kết hôn của mày là gì nhỉ? Ý tao là hôn nhân hạnh phúc thật sự là như thế nào? Sao tao cứ luôn cảm thấy có cái gì đó khó hiểu lắm. Như tao từng tưởng tượng, việc kết hôn là một trong những niềm mơ ước lớn lao của mình, lúc bước vào lễ đường tao có vui và hạnh phúc, nhưng hiện tại, tao lại không thấy đây là loại cảm giác mãn nguyện hay quá sung sướng, như từng nghĩ về cả trăm lần trước đó…
Khi vừa nghe cô bạn tâm sự như vậy, mình không quá ngạc nhiên bởi trực giác ban đầu đã cho mình biết chắc chắn cổ có vấn đề gì đó cần được chia sẻ. Nhưng điều lạ là, với những gì mình thấy trên trang cá nhân của cổ – cô ấy có cuộc sống khá bình yên và ổn định, khác hẳn với thái độ ngập ngừng và những suy nghĩ trong lòng mà cô ấy vừa hỏi mình ở trên.
Mình bèn hỏi:
- Có chuyện gì đã xảy ra với mày à? Nguyên nhân nào khiến mày suy nghĩ như vậy?
- “Không. Tất cả đều rất ổn mày ạ. Chỉ có tao vẫn cứ thấy làm sao ấy thôi.”
Cuộc nói chuyện hôm đó bị cắt ngang bởi chồng bạn đã đi làm về, và bạn nói rằng đã đến giờ chăm sóc gia đình, xong bạn nói lời tạm biệt, để lại mình với rất nhiều dòng suy nghĩ và cảm xúc chạy ngang trong lòng.
Câu chuyện thứ hai:
Một đứa em của mình rất mê tô màu tranh theo số. Cô ấy có thể dành hàng giờ đồng hồ chỉ để pha và tô màu theo bức tranh yêu thích đã mua. Cổ sẽ tô tranh bất cứ khi nào rảnh rỗi, hoặc khi tâm trạng không vui vẻ. Vì đặc tính của tranh tô số là tuy ở cùng một khu vực nhưng có thể, sẽ dùng đến 4-5 màu sắc khác nhau. Điều này có nghĩa là nếu hôm nào đó không để tâm, hoặc quên xem kỹ hướng dẫn, cô ấy sẽ luôn mắc sai lầm. Chẳng hạn như cùng một màu xanh lá, nhưng sẽ có số tô màu nhạt, số tô màu đậm đứng liền kề nhau, chỉ cần không chú ý thì sẽ lập tức tô phủ hai ô cùng một màu.
Mặc dù sau khi hoàn thành tổng thể bức tranh ấy, người ta sẽ không dễ phát hiện ra đã có chỗ dùng sai ô màu, chỉ có duy nhất người tô tranh mới biết chính xác mình đã sai ở đâu. Tuy nhiên, cô gái ấy chưa bao giờ buồn hay cáu gắt về việc mình lỡ sai sót ở một vài chỗ trong bức tranh. Cổ luôn tặc lưỡi khi nhìn lại những bức tranh của mình: “Chà, không sao! Vẫn hợp!” hoặc “Vẫn đẹp như tranh gốc”.
Với cô ấy, bức tranh hoàn thiện nhưng sai gam màu cũng không quan trọng bằng việc, trong lúc pha màu, tìm kiếm ô số tô theo thứ tự, vừa du dương nghe bản piano không lời, phát ra từ chiếc laptop cũ mèm, thỉnh thoảng nhón tay nhấp một ngụm trà hoa sen,… chỉ vài hành động trông rất hưởng thụ ấy đã làm cổ thấy vui vẻ và thoải mái lắm rồi. Không cần biết, một số chỗ màu trong tranh đang bị tô sai đi!
Bạn thấy hong, không quan trọng kết quả đang như thế nào. Điều quan trọng nhất là trong hành trình đi đến kết quả ấy, bạn đã cảm thấy ra sao, có thật sự tận hưởng hành trình ấy không. Hay chỉ chăm chăm vào việc đạt được kết quả, để rồi bản thân chỉ vui trong thoáng chốc, còn lại là trống rỗng đến bất ngờ.
Ở câu chuyện thứ nhất, tại sao người bạn của mình lại không cảm thấy hạnh phúc lan tỏa, dù, đã đạt được mục đích kết hôn của đời người?
Đơn giản thôi, bởi vì thứ cô ấy muốn vẫn là cảm giác đón đưa, âu yếm, thỉnh thoảng hẹn hò với nhau, như lúc mới nhận lời yêu của đối phương. Bên cạnh đó, còn một lý do khiến cô không thực sự cảm nhận và lan tỏa hạnh phúc đến từng tế bào, là bởi vì, cô đã không thực sự tận hưởng cũng như đón nhận mọi trải nghiệm mà cuộc hôn nhân mang lại, sau khi đạt được ước nguyện là được cưới người mình yêu tưởng chừng như rất phù hợp với bản thân.
Mặc dù mục tiêu là đám cưới và cô đã làm được. Nhưng bạn mình đã quên mất rằng, sau khi cưới nhau, một hành trình mới đang mở ra, bản thân mỗi người trong cuộc hôn nhân ấy, đều sẽ bắt đầu một chặng đường mới với nhiều trải nghiệm lạ lẫm, thậm chí mỗi người có thể sẽ thay đổi thành một phiên bản khác, tốt hơn, để đón nhận cuộc hôn nhân của chính mình. Đó chính là khoảng thời gian quan trọng để cả hai cùng chú ý hơn đến những cảm xúc của riêng mình.
Bạn có thể dốc hết trái tim để yêu một người, vui sướng tận cùng khi được hồi đáp; nhưng cũng hãy tận hưởng bằng được nỗi đau khi mất mát, đối mặt rõ ràng khi cánh cửa chia ly đã mở ra. Đó chính là những điểm chạm trên hành trình của bạn, mà không phải cứ hôn nhân, hay cưới nhau thì sẽ mang lại hạnh phúc thực thụ.
Hoặc, nếu bạn có đang dành toàn tâm toàn lực để chăm sóc cho một cô gái/chàng trai, một tình yêu hay dự án nào đó, nhưng kết quả vẫn chưa thể định hình như mong muốn của bạn, thì cũng hãy yên tâm nhé. Sự thất bại hay mất mát; thành công hay gặt nhiều quả ngọt cũng sẽ mãi không bao giờ bằng việc: bạn rút ra được những trải nghiệm gì có ích cho bản thân? Những kết quả không mang tính quyết định đến một vấn đề, chúng chỉ giúp bạn làm rõ hơn việc nên tiếp tục cố gắng đi trên con đường nào đó; hay sẽ mang đến cho bạn câu trả lời rằng, hãy dừng lại và đổi hướng đi! Tất cả những gì bạn trải qua trong quá khứ luôn là bài học kinh nghiệm, là bước đệm giúp bạn tiếp tục mở ra những cánh cửa khác để khám phá và chinh phục.
Vậy đó! Cảm giác thành tựu chỉ xảy đến nhất thời, nhưng những kỉ niệm diễn ra trên hành trình ấy, những hình ảnh/con người ta gặp sẽ luôn là điều khắc cốt ghi tâm và có tác động đến ta sau này. Việc của chúng ta là hãy luôn tận hưởng hành trình, sẵn sàng đối mặt với khổ đau hay hạnh phúc. Khi điều không như ý xảy đến, chúng ta sẽ luôn có cơ hội để bắt đầu lại, bạn nhé!
Thương bạn lắm,
Truly Inspired
HÃY KẾT NỐI VỚI TÔI
Cho phép tôi biết thêm về bạn.
Dù hôm nay bạn là ai, ở độ tuổi nào và đang khó khăn, bất an như thế nào, hãy cho phép Truly Inspired được nắm tay bạn, hỗ trợ bạn, từng bước đưa bạn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.
Hãy nắm tay tôi, tôi sẽ giúp bạn nhận ra món quà đẹp đẽ được Thượng đế gói ghém kỹ càng ngay bên trong chính bạn!
Thương bạn lắm,Truly Inspired
Available to make an appointment
Liên Hệ Với Tôi.
Contact us to start a healthy life!