Skip links

Tuổi 30 và những cái “ngưỡng”

Tuổi 30 và những cái “ngưỡng”

Hôm rồi, một đứa em đã lâu không gặp, nhắn tin cho mình sau khi đọc bài viết “Chênh vênh” mà mình chia sẻ trên Fanpage Truly Inspired

Trong tin nhắn dài ngoằng, em đã nói với mình rằng, tự dưng đọc đến đúng đoạn ngày gần 30 tuổi, “chênh vênh là những đêm tối nằm trằn trọc mãi chẳng ngủ được” thì sống mũi bắt đầu cay cay, nghèn nghẹn. Cho tới khi đọc đến dòng “khoảnh khắc nhìn thấy bạn bè mình, đứa thành gia lập thất, đứa khác có sự nghiệp, còn bản thân tại sao vẫn còn ở đây và không biết làm gì để ngày mai được tốt hơn?”, thì em đã òa khóc nức nở. Em nói rằng em đã nằm đó và khóc hết mình trong 1 tiếng đồng hồ. Khi cơn khóc qua đi, em thấy mặt mình nặng trĩu, hai mắt như sưng húp còn chiếc mũi thì sụt sùi đỏ hoe. Dù vậy, em đã cảm thấy trong lòng như nhẹ gánh hơn rất nhiều.

Sau đó, em quyết định soạn tin nhắn và gửi cho mình, vào Fanpage của Truly Inspired

Em – cô gái mới vừa nghỉ việc ở một nơi đã gắn bó từ khi ra trường đến nay đã tròn 6 năm. Một cô gái vừa trải qua biến cố gia đình, ba mẹ ly hôn khi đã ở ngưỡng tuổi 50, do ba em có người phụ nữ khác.

Em nói rằng đã rất lâu rồi em không khóc một cách đã đời như vậy. Ba mẹ ly hôn, ba em về với gia đình khác, em không khóc. Thất nghiệp sau khi rời khỏi công ty vì môi trường làm việc nghẹt thở, mấy tháng rồi em cũng không xin được việc làm mới, nhưng em cũng không khóc. Vậy mà, giữa đêm khuya trằn trọc không ngủ, chỉ với một đoạn ngắn vài dòng viết đã khiến mọi buồn tủi trong em được dịp trào dâng lên. 

Qua lời tâm sự của em, mình biết em có rất nhiều lý do để khóc, nhưng chủ yếu vẫn là những nỗi buồn có-tên-gọi, mà mình nghĩ không còn câu từ nào hợp hơn cụm: Tuổi 30 và những cái “ngưỡng”.

Trước đây, khi xã hội vẫn còn trọng nam hơn nữ, thì dường như nỗi lo lắng duy nhất của những cô nàng chúng mình chính là chuyện lập gia đình hoặc sinh con. Nhưng khi xã hội ngày càng bình đẳng, những cô gái bắt đầu phát huy tài năng và đam mê nhiều hơn, thì cũng là lúc những cái “ngưỡng” xuất hiện.

Cả nam hay nữ, bất kỳ ai khi đứng trước độ tuổi 30 dường như đều bị ám ảnh bởi những cái “ngưỡng” ấy, như là: 

  • Ngưỡng sự nghiệp: phải có tiền, hoặc có công việc tốt, có địa vị, có nhà hoặc xe,… 
  • Ngưỡng lập gia đình: “Trai lớn dựng vợ, gái lớn gả chồng”, cứ đến độ này là cả con trai lẫn con gái đều bắt đầu bị gia đình gặng hỏi vấn đề cưới xin. Là dường như ai cũng cần phải lập gia đình ở thời điểm này, đặc biệt là con gái. Đến ngưỡng 30 mà chưa lập gia đình thì có chăng là “ế”, là bị cho rằng kén chọn,… 
  • Ngưỡng cống hiến xã hội: 20 năm đi học, đến năm 30 tuổi buộc bạn phải biết cống hiến cho xã hội, giúp đỡ người khó khăn, hoặc có cái gì đó để “từ thiện”,… 

Hồi nhỏ, mình cứ nghĩ cái ngưỡng 30 này nó xa ơi là xa. Nhưng đùng một cái, như thức dậy sau một giấc ngủ, đột nhiên mình 30. Và thậm chí bây giờ thì đã được xếp vào hàng U40. Bạn cũng như vậy, phải hong? Mới ngày nào còn thấy mình nhỏ bé la cà, vậy mà bây giờ đã đến tuổi làm phụ huynh của người khác mất rồi.

Vậy, nếu đã đến 30 mà chưa có được những cái “ngưỡng” thì có sao hong? – Hong sao! Đó là câu khẳng định của mình! 30 chưa có, thì 31, 32, chưa có nữa thì 35, 40,.. Sao phải giới hạn mình trong một độ tuổi nhất định nào đó, khi cuộc đời là để chúng ta trải nghiệm mọi hành trình?

Mình biết rất nhiều những người thành công sớm ở độ tuổi đôi mươi, nhưng đến ngoài 30 họ lại tay trắng và phải làm lại từ đầu, vẫn nhiệt huyết như thời còn son trẻ. Để rồi khi đến 40 họ lại một lần nữa đứng trên đỉnh vinh quang của riêng họ.

Mình cũng biết có những người mãi đến 50 tuổi mới có cái gọi là thành tựu. Hay có những người họ thành công từ lúc 30 tuổi và duy trì một thành công khá bền vững cho đến khi 50-60. 

Mình hiểu, nếu chúng ta thành công sớm hơn, có thể sẽ giúp gia đình đỡ khó khăn hơn, cho ba mẹ được hưởng niềm vui và sự sung túc sớm hơn. Nhưng, bạn thân mến, đâu có bất kỳ quy định hay luật lệ nào buộc chúng ta phải cứ 30 là nhất định có thành công? 

Tất cả chỉ là do thước đo của suy nghĩ trong chúng ta, được truyền từ nhiều đời đến nay. Cho nên vẫn có rất nhiều những người bạn trẻ bị ảnh hưởng bởi điều này. 

Mình sẽ kể bạn nghe thêm một câu chuyện nhỏ nữa, để bạn thấy không phải tuổi 30 tạo cho chúng ta những áp lực, mà do chúng ta đang “đóng đinh” cho chính mình, rồi tự làm mình đau khổ. 

Hôm nọ, một cô bé trong team cũng đùa với mình rằng: “Dạo này lướt mạng xã hội áp lực thật chị ạ, thấy người ta trẻ mà sao người ta giỏi vậy. Nhà xe, tiền tỷ, thành tích khủng. Sao nhìn lại em đã 29 mà chưa thấy có gì”

Mình đã nói với em rằng: “Tại sao lại cứ phải nhìn vào thành công của người khác rồi lại thấy mình chẳng có gì em nhỉ? Em đang có rất nhiều thứ mà người khác cũng không có đó thôi. Nếu dùng giá trị của người khác để đo đếm lên người mình, thì mãi mãi chúng ta luôn thấy mình thất bại, yếu kém và thiếu thốn không bằng được.” 

Nếu chúng ta nhìn thấy sự thành công của bất kỳ ai đó, hãy nhớ rằng đó là thành quả cho những nỗ lực của họ. Có thể họ đã mất rất nhiều đêm liền ăn cơm chan nước mắt, ngủ gục trên bàn làm việc, hoặc ăn mì tôm cả tháng liền để chống chọi qua cơn khó khăn. Khi nhìn thấy thành quả đó, chúng ta hãy chúc mừng họ, sau đó nếu được, hãy lấy làm động lực tiếp tục cố gắng trên con đường của riêng mình. Chúng ta mãi mãi không biết được họ đã trải qua những gì cho đến khi thành quả xuất hiện, cho nên đừng bao giờ đặt mình lên bàn cân chung, để rồi phải tự ti thụt lùi. 

Có thể bạn cũng là một người giỏi, chỉ có điều chưa có cơ hội hoặc sự may mắn chưa đến để bạn được tỏa sáng. Điều này không đồng nghĩa với việc chúng ta sẽ mãi thất bại hoặc mãi thua kém!

Nếu 30 chưa có gì, thì ta sẽ nỗ lực để 40 ta có.

Nếu 30 chưa kết hôn thì 40 ta sẽ kết hôn. Nếu không nữa thì ta vẫn cứ sống một cách đầy vui vẻ, ngày ngày đi làm, yêu đời, yêu công việc. Tối tối đến cùng nhâm nhi ly vang đỏ, cùng thưởng thức không gian bình yên quanh mình. Hoặc hẹn hò với bất kỳ ai mà ta muốn!

Tất cả mọi thứ trên đời này đều không thể tránh khỏi “nhân duyên”, bạn ạ.

Việc của chúng ta là cứ sống, cứ nỗ lực và vui vẻ. Mọi việc khác trời xanh sẽ giúp ta “an bài”. Như mình nè, mình đâu có biết rằng cuộc sống độc thân của mình sẽ kết thúc và mình sẽ lấy chồng, còn được chồng thương chồng chiều nữa nè! Hihi.

Hãy thôi “đóng đinh” cuộc đời mình với những cái “ngưỡng”. Mọi giây phút trong đời, mọi cột mốc thời gian đều sẽ luôn có những điều ý nghĩa dành cho bạn. Nếu không phải là gia đình, thì đó là sự nghiệp, nếu không phải sự nghiệp thì đó là tình yêu. Nếu không có gì hết, bạn vẫn có chính mình đó thôi! Còn mình là còn có tất cả, bạn nhe!

Hãy quăng những cái “ngưỡng” đi, rồi bạn sẽ thấy thật thoải mái và nhẹ nhàng!

Thương bạn lắm,
Truly Inspired®

HÃY KẾT NỐI VỚI TÔI

Cho phép tôi biết thêm về bạn.

Dù hôm nay bạn là ai, ở độ tuổi nào và đang khó khăn, bất an như thế nào, hãy cho phép Truly Inspired được nắm tay bạn, hỗ trợ bạn, từng bước đưa bạn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.

Hãy nắm tay tôi, tôi sẽ giúp bạn nhận ra món quà đẹp đẽ được Thượng đế gói ghém kỹ càng ngay bên trong chính bạn!

Thương bạn lắm,

Truly Inspired