Skip links

SỬA NGƯỜI CHI BẰNG SỬA MÌNH

SỬA NGƯỜI CHI BẰNG SỬA MÌNH

  • “Đã bao giờ em nghĩ rằng, đến một lúc nào đó mình thực sự cần dừng lại và dành thời gian để “khảo sát” chính cuộc đời mình, một cách nghiêm túc chưa?”
  • “Là sao hả chị”
  • “Tức là, một khi mà mình ý thức về việc phát triển bản thân, thì phải hiểu được việc cần làm trước tiên chính là thanh lọc bản thân, gạn lọc cảm xúc, để có thể phát triển bản thân thuận lợi hơn. Khi đó, việc “khảo sát” lại các hành động, suy nghĩ, thái độ, hành vi của chính mình trong quá khứ, thông qua người thân, người thương, người cùng làm việc là điều rất quan trọng.”
  • “Ỏ, dạ chưa. Dành thời gian để suy ngẫm lại một số việc mình làm, khi gặp chuyện gì đó thì có, nhưng để “khảo sát” như chị nói, thì em chưa ạ”

Đây là một cuộc trao đổi ngắn giữa mình với cô bé trong team Truly Inspired sau khi hai chị em dành 3 tiếng đồng hồ để họp cho công việc của team. Có lần, em đã nhắc với mình về việc sau này muốn trở thành một người truyền cảm hứng và chia sẻ, giúp đỡ người khác, như công việc mình đang làm. Vậy nên, hôm đó mình đã dành một chút thời gian để chuyện trò sâu hơn với em.

Mình bất giác hỏi em thêm một câu nữa:
  • “Sau hơn nửa năm làm việc cùng nhau, nếu chỉ dùng một số từ để miêu tả về chị, em sẽ dùng những từ nào?”
  • “Hmmm, dạ nếu mà nghĩ về chị thì em sẽ nghĩ đến một chân dung của “Business woman”, phụ nữ hiện đại, xinh đẹp, tự chủ, mạnh mẽ nhưng cũng rất nữ tính.”
  • Dữ vậy sao :”)))

Vậy em có biết, mỗi lần bản thân chị tự giác quay vào bên trong để sửa mình, chị sẽ nhận được những lời bình luận, nhận xét từ các “khảo sát” của những người bên cạnh như thế nào không?

Nghe chị liệt kê, ha:
  • Kỹ tính, cầu toàn, chú trọng chi tiết nhỏ, siêng năng, ham học hỏi
  • Quan tâm, chăm sóc, chia sẻ, và hung dữ
  • Quan điểm cởi mở, chấp nhận những khác biệt
  • Xinh đẹp, hung dữ, vui tính và bánh bèo
  • “Bao đồng” – lo cho nhiều người
  • Hiền, dễ thương, thân thiện/ít nói, khó tính, khó gần
  • Tử tế
  • Tấu hài, hề hước, hung dữ
  • ….

Cô bé ấy đã tỏ thái độ rất ngạc nhiên khi nghe những người gần gũi xung quanh “review” về bản thân mình như vậy. Mình qua lăng kính của người khác như là những người khác hẳn nhau, thậm chí có điều còn trái ngược nhau hoàn toàn. Nhưng, bạn có để ý hong? Từ nào được lặp lại nhiều nhất?
“Hung dữ”. Đúng chưa bạn? 

Thoạt nhìn, có lẽ bạn tưởng rằng mỗi gạch đầu dòng ở trên đều nói về một người. Nhưng không, tất cả đều là bản thân mình trong mắt những người thân cận đó. 

Thật ra thì nhận xét nào cũng đúng cả. Tuy nhiên, năng lượng của từ “hung dữ” mình đọc lên khiến mình hiểu rằng, bản thân trong nhiều hoàn cảnh rất tốt, nhưng đâu đó, trong vài khoảnh khắc và tình huống mình đã trở nên “xấu xí”. Đôi khi, trong công việc, mình dễ bị nổi nóng và làm việc quá nhanh, khiến cho nhiều người khác khó bắt nhịp cùng rồi mình lại nổi nóng lên. Và những lúc ấy, mình cũng vô tình không để ý đến cảm xúc của người khác khiến họ có thể bị buồn hoặc bị tổn thương. Mà điều này có thể là mình không hề hay biết (nhưng thường nghĩ rằng bản thân đã biết, vậy mới căng chứ! :D) 

Sau này, mình nhận ra rằng, không phải ai sinh ra trên đời này đều có chung tần số hay cách làm việc nhanh nhảu giống như mình. Vậy nên, nếu có ai đó làm chậm hơn, kết quả yếu hơn, mình sẽ hiểu được rằng đó là do khả năng của họ bị giới hạn hoặc bị hạn chế, hoặc có lẽ điểm mạnh của họ không phải là những gì mà họ đang cố gắng làm. Những lúc đó mình sẽ chú ý để “hạ nhiệt” bản thân xuống, kiểm soát cảm xúc của bản thân một cách tốt nhất có thể, để tránh làm tổn thương họ. 

Bản thân mình, nếu được chọn lựa, mình cũng muốn bỏ đi từ “hung dữ” mà nhiều người nhìn nhận. Bởi vì mình biết, đôi khi sẽ luôn có những người đi “đằng sau” lưng mình, mà không thể vượt lên trước. Mình cần sửa bản thân lại để tiếp nhận mọi người, mọi việc một cách dễ chịu hơn. Và đây chính là một phần lý do khiến mình quyết định thường xuyên làm những bài “khảo sát” để thanh lọc thân tâm và sửa mình, trước khi thực sự bước ra bên ngoài và bắt đầu giúp một ai đó sửa đổi bản thân họ. 

Và bạn biết gì hong? Mình thực sự cảm thấy rất khó khi cố gắng sửa đổi chính mình. Ngay lập tức bản thân đã ý thức được rằng, sửa mình còn chưa được, còn sai lên sai xuống, huống gì mong muốn “sửa người”, phải hong? 

Một trong những may mắn nhất của mình đó chính là được nhiều người thấu hiểu cho cái tính “hung dữ” – họ hiểu mình vì công việc chung nên đôi khi sẽ trở nên như vậy, bởi ngoài những lúc nghiêm túc, mình cũng rất hay tấu hài, chọc người khác cười. 

Dù khá tự tin về nhiều mặt cũng ổn của bản thân, nhưng chỉ một nét tính cách “hung dữ” đó thôi, cũng khiến mình mất rất nhiều thời gian để sửa đổi bản thân. Và mình hiểu ra rằng, sửa mình còn không dễ tí nào, thì làm sao có thể yêu cầu người khác sửa bản thân họ? Trừ khi họ muốn! Chúng ta không có quyền can thiệp vào tư duy và hành động của người khác, trừ khi họ rất rất muốn mà thôi. 

Vậy nên, khi ai đó cần lời khuyên và sự giúp đỡ, mình sẽ giúp, còn việc nghe và làm theo hay không, đó là quyền của họ. Mình không có quyền trách, giận, chấp vào việc đó; không được nghĩ rằng tại sao hỏi mình rồi mà không làm theo, vậy hỏi làm gì?

Bạn thân mến, sẽ luôn có một số người quan niệm rằng, khi họ đã giúp thì phải làm theo ý của người đó. Nhưng trong nhiều trường hợp, điều này là không đúng. Mình cũng đã gặp một câu hỏi “hóc búa” của một số chị em thân thiết dành cho mình như thế này: “Vậy khi Na gặp mấy người cố ý chơi xấu, làm xấu, dựng chuyện nói xấu đối với mình; lúc đó máu “ta bà” của mình nổi lên, mình xử lý làm sao?” 

Nếu là 10 năm trước, mình sẽ đọc “thần chú” – Hoy, kệ đi! 
Còn bây giờ, mình sẽ chọn cách kể câu chuyện liên quan đến cuộc sống của mình, câu chuyện mà nhờ đó có bản thân mình của hôm nay. Để mình chia sẻ một ví dụ nhỏ từ bản thân của mình cho bạn nghe để kịp biết cách “sửa mình” và “sửa người” đúng đắn, heng: 

Vào một ngày đẹp trời, thầy mình có email hỏi thăm khi thầy biết mình đang gặp một số chuyện không được “hân hoan”. Thầy đã động viên và nhắc nhở mình một vài điều, thầy dặn sắp tới sẽ có vài người trong mối quan hệ “cũ” của bản thân cùng “hội ngộ” và làm tổn thương mình bằng những lời đả kích rất lớn. Nên thầy khuyên mình hãy vững lòng và đừng để tâm vào những điều đó. Mình đã trả lời email cảm ơn thầy và nói rằng mình hiểu. Nhưng mình vẫn buộc miệng hỏi thầy rằng: 

  • “Tại sao bao nhiêu năm rồi mà “họ” vẫn không buông tha cho con, mặc dù con đã không muốn đụng chạm đến họ mà họ vẫn cố ý tìm cách làm tổn thương con?”

Câu chuyện của “những người kia” và mình đã xảy ra đã đủ lâu, mình không còn vướng bận nhiều, nhưng để nói buông hẳn, thì chưa. Và mình ý thức được rằng: “Khi một câu hỏi còn khởi lên trong lòng, nghĩa là còn chấp niệm.” Vậy nên, mình quyết tìm ra lý do để buông xuống được ủy khuất này, chấp niệm này!

Sau đó, mình đã dành thời gian quay vào bên trong, trả mình lại về 0 và suy nghĩ. Mình tự hỏi bản thân rằng: “Điều gì quý giá nhất ở trong tâm hồn của mình?” “Sự tử tế”, mình không chần chừ mà đã trả lời ngay như vậy. Mình có niềm tin rất mãnh liệt vào sự tử tế bên trong con người mình. Mình luôn muốn cho đi, muốn san sẻ mọi kiến thức, bài học mình học được cho người xung quanh và giúp đỡ họ với sự thuần thiện nhất có thể. 

Tiếp sau câu hỏi đó là câu hỏi khác lại hiện lên trong lòng: “Mình đã có cho đi được điều gì chưa? Tại sao mình còn vướng mắc?” 

Và rồi mình nghĩ, nếu câu chuyện của mình giúp họ tự tin hơn khi nói chuyện với những người mà họ đã từng cảm thấy bị xấu hổ, khi mà rất nhiều năm họ lảng tránh vì những sai lầm trong quá khứ của bản thân, không dám đối mặt trực diện. Thì bây giờ câu chuyện của mình sẽ giúp những con người đó hàn gắn lại với nhau, không làm mất đi một mối quan hệ đã có khoảng thời gian gắn kết mấy mươi năm. 

Đồng thời, mình cũng nhận ra rằng: Hạnh phúc của người cho đi chính là việc nhìn thấy kết quả của người nhận. Người nhận vui, người cho sẽ vui. 

Câu chuyện của mình như là một món quà gắn kết họ và những người thân thương gần lại bên nhau, giúp một người lấy lại sự tự tin sau thời gian sống trong “hổ thẹn”. Chỉ bao nhiêu đó thôi, thì câu chuyện của mình dù là tốt/xấu, thêu dệt hay không cũng rất đáng để “kể” mà, phải hong bạn?

Vậy nên, mình hoàn toàn BUÔNG – buông xuống tất cả những thứ thuộc về câu chuyện ấy, những thứ đã tác động và để lại rất nhiều hệ lụy cho chính bản thân và gia đình nhỏ của mình. 

Đó là cách mình “sửa người”. 

Khi mình biết cân bằng cảm xúc, người thân người thương cũng sẽ được lan tỏa năng lượng bình an đó. Mình sẽ hiểu hơn về người thân, biết cách diễn đạt dễ thương và phù hợp hơn. Mối quan hệ xung quanh sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều. Rõ ràng, việc thanh lọc cảm xúc, việc sửa mình là vô cùng có lợi cho sự phát triển bản thân lẫn phát triển mối quan hệ xung quanh. Vậy tại sao mình không làm, đúng hong? Và mình đã làm điều này trong suốt thời gian rất dài để có được bản thân của mình như hôm nay – người đang tiếp xúc cùng với rất nhiều người khác thông qua công việc tư vấn, chia sẻ đều đặn mỗi tuần, mỗi ngày. 

  • “Ủa chị ơi, vậy cuối cùng lại cũng là “sửa mình” thôi, phải hong chị? Chẳng qua đó là cách nói “sửa người” một cách đầy ẩn ý mà thôi”

Giọng cô em trong team vang lên khiến mình bật cười khanh khách:

  • “Hahaa, em hãy vui lòng quay trở lại đọc đề bài “Sửa người chi bằng sửa mình” nhé. Bởi vì hong có ai sửa ai được hết, trừ khi nào họ thực sự mong muốn tự “sửa mình” thì chúng ta mới có thể giúp “sửa người” được thôi, em à!”

Đúng vậy, sẽ chẳng có ai thực sự thay đổi trừ khi họ thực sự khao khát được thay đổi. Chúng ta chỉ có thể “sửa mình” để phát triển tốt hơn, tạo nên những thiện cảm và dễ chịu, mang đến bình an cho người khác – họ, sẽ tự động biến chuyển theo rất nhịp nhàng. Nếu bạn chưa tin, hãy thử một lần tập trung vào bản thân nhé. Hãy thay đổi như cách mình muốn, bạn sẽ thấy sự khác biệt trong bản thân lẫn các mối quan hệ xung quanh khi đến gần bạn.

Thương bạn lắm,
Truly Inspired

HÃY KẾT NỐI VỚI TÔI

Cho phép tôi biết thêm về bạn.

Dù hôm nay bạn là ai, ở độ tuổi nào và đang khó khăn, bất an như thế nào, hãy cho phép Truly Inspired được nắm tay bạn, hỗ trợ bạn, từng bước đưa bạn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.

Hãy nắm tay tôi, tôi sẽ giúp bạn nhận ra món quà đẹp đẽ được Thượng đế gói ghém kỹ càng ngay bên trong chính bạn!

Thương bạn lắm,

Truly Inspired