Skip links

KỸ NĂNG QUAN TRỌNG CÓ THỂ GIÚP BẠN KHÔNG BAO GIỜ LÀ NGƯỜI “THUA CUỘC”

Kỹ năng quan trọng có thể giúp bạn không bao giờ là người "thua cuộc"

Hôm qua, khi đang cong chân chạy cho kịp các deadline trong những ngày cuối năm bận rộn, thì ting ting, tin nhắn đến. Cái tên quen thuộc lại hiện lên trên màn hình với đầy ắp tinh thần reo vui, khám phá:

  • Chị ơi, em vừa nhận ra một điều cực kỳ thú vị, cứ hễ mình tập trung vào chuyện học cái gì đó là tự nhiên thấy thế giới xung quanh, hay một vài chuyện mà từ lâu mình chưa tìm ra được cách gỡ, nó tự lòi đáp án :))) Kỳ diệu thật!! 

Cái cô bé này thật luôn biết cách làm người chị như mình phì cười mỗi lần đọc tin. Nhưng mà lần này, cổ đã nhận ra một điều mà mình cũng khá đồng ý với em. Mình cũng là người luôn đề cao chuyện học tập, không chỉ kiến thức mà còn là chuyện trải nghiệm cuộc sống,.. Đối với mình, kỹ năng cần thiết để chiến thắng mọi thứ trong cuộc sống đều luôn xoay quanh chữ HỌC!

Nhưng học từ đâu, học cái gì và học như thế nào thì mới có thể chiến thắng mọi thứ? Với mình thì có ba thứ xoay quanh chữ học để bạn có thể chinh phục từng khoảnh khắc, thách thức cuộc sống, đó là: 

1/ Chủ động học trong mọi tình huống

2/ Học một cách có chủ đích rõ ràng

3/ Học với mọi người mà ta tiếp xúc.

Trước đây, mình đã từng nghĩ việc học chỉ dành cho chúng ta khi còn ngồi trên ghế nhà trường, trong các giảng đường đại học, hay cùng lắm là tại nơi làm việc. Nhưng khi càng trải nghiệm sâu hơn với cuộc sống, mình lại nhận ra rằng: Bất cứ người nào ta gặp, bất cứ hoàn cảnh nào xảy đến cũng đều ẩn trên trong một bài học đáng giá! 

Một đứa bé hay một người già cũng đều có cái để chúng ta học. Một người trẻ, khỏe mạnh hay thành công/thất bại, lại càng là nơi cho ta học nhiều hơn. Bởi, trẻ nhỏ có sự bình an mà không cần phải cố gắng đi kiếm tìm, người già có sự trải đời mà nếu nghe kỹ những câu chuyện của họ, có khi bạn sẽ bước qua chuyện của bản thân một cách nhanh chóng hơn. Còn người trẻ tuổi, người thành công, hay thậm chí cả những người đang gặp thất bại đều là những người sẽ đem đến cho bạn lăng kính quan sát đa sắc màu, cho bạn trưởng thành, hiểu chuyện và sống sâu sắc hơn với chính cuộc đời mình. 

Như cô bé ở trên đầu bài nói rằng khi cổ tập trung để học hỏi một cái gì đó, tự nhiên một số chuyện tự động được giải quyết theo một cách kỳ diệu nào đó. Khi nhận được tin nhắn của em cũng làm cho mình nhớ đến một vài chuyện ngày trước. 

Cách đây mấy năm, khi mình có cơ hội trò chuyện với một em bé sống trên vùng cao – nơi còn nhiều khó khăn ở quê nhà Việt Nam của mình. Em bé mới vào tiểu học nhưng trong cách suy nghĩ của con thực sự già dặn hơn rất nhiều. Khi đó, mình đã từng hỏi con rằng: 

  • Mỗi ngày con đều đi học xa như vậy, lại còn đi bộ có khi nào con thấy mệt không?
  • Dạ con có ạ. Nhưng được đi học để có cái chữ là con vui lắm – Cô bé trả lời mình vô cùng lễ phép.
  • Vậy những ngày trời mưa, con có đi học không?
  • Dạ có ạ. Nếu mưa nhỏ, con vẫn đi, mưa to thì ở nhà tự ôn bài. 
  • Con có ít đồ ấm như vậy, trời lạnh sao con đi học nổi?
  • Dạ có áo ấm để đi học là đủ rồi ạ, mấy năm trước con không có.. 
  • Nhà con đông anh chị em như vậy, ba mẹ có lo được cho con đủ hong?
  • Dạ có ba mẹ là con vui rồi ạ, nhiều bạn của con hong có ba mẹ để lo cho như con đâu cô.
    ……

Lần khác, mình có chứng kiến quá trình điều trị ung thư của một người quen biết. Bác ấy đã gần 70 tuổi, mỗi tuần bác đều phải đến bệnh viện để kiểm tra tình hình sức khỏe và cập nhật phác đồ điều trị từ bác sĩ. Mỗi lần như vậy bác đều đi bằng xe bus mà không muốn nhờ vả ai, bởi vì bác nói rằng nếu không phải bất khả kháng thì, cuộc sống của mình tốt nhất vẫn là không nên làm ảnh hưởng đến người khác. Mỗi lần đi xe bus bác ấy luôn mang theo một cuốn sách bên mình. Bác sẽ đọc trong lúc chờ xe đến đón. Và thường ngày bác cũng rất hay nghe youtube hay podcast để cập nhật những chia sẻ tích cực từ những người trẻ cũng như những thay đổi của cuộc sống xung quanh. Bác vẫn vậy, vẫn lạc quan và yêu đời dù có những lúc cơn đau sẽ đến hành hạ rất sâu. 

Ngoài ra, dịp cuối tuần, nếu sức khỏe cho phép, bác ấy sẽ thường mua một ít quà bánh và đi đến trại trẻ mồ hôi, hoặc viện dưỡng lão gần nhà để trò chuyện cùng những người ở đó. Bác chia sẻ rằng: “Mình có thể “Tàn nhưng không phế” là được, khi còn có thể cứ đi và cứ làm, mình vẫn còn sung túc hơn những người ở đó. Cũng chẳng biết giữa trời đất này bác sẽ sống thêm được bao lâu nữa, nhưng khi còn được thở sẽ còn muốn sống sâu với cuộc đời, con ạ!” 
——

Bạn thấy hai chân dung một lớn một nhỏ mà mình chia sẻ ở trên như thế nào?
Họ có điểm chung là gì, bạn có nhận ra hong?

Đúng rồi, đó chính là tinh thần lạc quan và ý thức về sự “có” của bản thân rất rõ ràng. Bằng tất cả sự hồn nhiên của một mầm non tương lai vừa mới nhú và bằng tất cả kinh nghiệm sống mấy mươi năm qua của một cây tre đã sắp về với rừng già, họ đều cho chúng ta bài học rằng: Nếu biết đủ thì sẽ luôn thấy hạnh phúc, trọn vẹn và vui vẻ; nếu mong cầu quá nhiều thì sẽ sớm thấy bất hạnh. 

Đây chính là chuyện “Học với tất cả mọi người, mọi hoàn cảnh mà ta tiếp xúc” và “Học một cách chủ động”. Còn việc “Học có chủ đích” chính là việc bạn lựa chọn những thứ mà bạn cho rằng chúng sẽ hữu ích với cuộc sống của chính bạn. 

Học có chủ đích giúp bạn loại bỏ những gì lộn xộn và lan man bên ngoài. Chừa chỗ trống để lấp đầy bằng những thứ đúng đắn, phù hợp và cần thiết.

Học một cách chủ động giúp bạn có thể điều khiển được cuộc sống của bản thân theo ý bạn mong muốn nhất có thể, hạn chế bớt các rủi ro bất ý. Chủ động sẽ giúp bạn rộng mở hơn để tiếp nhận hết mọi thứ xảy đến và giải quyết chúng một cách hiệu quả hơn. 

Và câu chuyện của hai nhân vật này vẫn luôn nhắc nhở mình trong những lúc gặp khó khăn, mình đều vượt qua được, khi nhớ về họ. Một số chuyện trong cuộc sống của mình cũng có khi được giải quyết theo cách nhìn về câu chuyện của họ hay một vài người thầy cô, người mình từng gặp gỡ, cũng như khách hàng của mình. 

Mình luôn mở rộng bản thân để học. Mình không ngại tham gia nhiều hơn các lớp học khác nhau, miễn là điều đó hỗ trợ mình trong nhiều công việc. Mình không ngại cắt xén bớt giấc ngủ để vừa chạy deadline, vừa giải quyết kiến thức mới học. Ngoài ra, mình còn nhìn vào người khác để rút ra nhiều kinh nghiệm cho bản thân.

Với mình: 
Học tri thức quan trọng cho tương lai, còn học ứng xử để vững vàng hơn trong cuộc đời. Học là để tăng “chiều cao” cho trí tuệ và chiều sâu cho tâm hồn. 

Mình cũng ý thức rằng: 
Tất cả mọi thứ trên đời này đều có sự liên kết với nhau theo một cách kỳ diệu nào đó. Mọi thứ đến với chúng ta dường như luôn hỗ trợ, bổ trợ cho nhau và bản thân ta chính là nhà điều hành mà khi và chỉ khi ta học đủ sâu, biết đủ nhiều mới có thể làm tốt nhiệm vụ này được. 

Tóm lại, kỹ năng quan trọng để có thể giúp bạn không bao giờ là người “thua cuộc” đó là hãy chủ động nhận ra bài học được gửi đến và học nó thật kỹ mà thôi! Sẽ không có chiến bại nếu như ta biết mỗi kết quả xảy đến đều là kinh nghiệm, trải nghiệm và bài học sâu sắc nào đó giúp ta tiếp tục phát triển và chinh phục những hành trình cao hơn. Mong bạn luôn đủ sáng suốt để nhìn nhận vấn đề và luôn giữ được những nhiệt huyết trong tim. Cố lên bạn nhé!

Thương bạn lắm,
Truly Inspired

HÃY KẾT NỐI VỚI TÔI

Cho phép tôi biết thêm về bạn.

Dù hôm nay bạn là ai, ở độ tuổi nào và đang khó khăn, bất an như thế nào, hãy cho phép Truly Inspired được nắm tay bạn, hỗ trợ bạn, từng bước đưa bạn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.

Hãy nắm tay tôi, tôi sẽ giúp bạn nhận ra món quà đẹp đẽ được Thượng đế gói ghém kỹ càng ngay bên trong chính bạn!

Thương bạn lắm,

Truly Inspired