Skip links

LÀM SAO ĐỂ THƯƠNG ĐƯỢC NGƯỜI “HỎNG MẤY DỄ THƯƠNG”?

Làm sao để thương được người “hỏng mấy dễ thương?”

Nếu bạn đã từng đọc bài viết “Sự ngọt ngào có nên discontinued?” trước đó của mình và thấy được những tình cảm ngọt ngào, dễ thương mà mình và những người thân thương dành cho nhau. Thì ở bài viết này, sẽ là một sự “lật mặt” với những góc nhìn rất khác, những câu hỏi xéo xắt cũng chính “tụi mình” dành cho nhau 😀 

Mặc dù khá xéo xắt, thậm chí đôi khi có phần gay gắt, nhưng nhờ những “góc khuất” này, mà mình có thêm cơ hội để tìm kiếm những điều hay ho, khai thác thêm những động lực để giúp bản thân mình “lớn” hơn, rộng mở hơn, và cuối cùng là “đáp trả” lại những câu hỏi đầy thách thức của người thân, người thương. Mình hay gọi những việc này là “màn đối đầu cân não nhưng thú vị” 🙂 

Như bạn đã biết, công việc của mình cũng như Truly Inspired đó là truyền cảm hứng sống tích cực, và đây cũng là một phần lối sống rất chân thực mà mình mong muốn chia sẻ đến cho bạn. Đặc biệt là những điều tốt đẹp cũng như những góc nhìn đa chiều về cuộc sống. Cho nên, nếu bạn để ý, sẽ thấy những bài viết của Truly Inspired sẽ thể hiện màu sắc của những gì tích cực nhất có thể. Vì bản thân mình luôn muốn người đọc bài, hay nghe audio, sẽ được tiếp thêm những nguồn năng lượng tươi mới, được “sạc pin” để có đủ sức mạnh và niềm tin tiếp tục với công việc hay cuộc sống của họ. 

Vậy mà, bạn biết hong. Lắm khi mình nhận được những câu hỏi có phần thách đố, xéo xắt của chính những người thân, người thương về việc mình đang làm. Tỉ dụ như, khi mình nói, nếu lỡ gặp ai đó mà cách hành xử của họ hỏng mấy dễ thương, thì bạn cũng nên cố gắng tìm ra một hoặc vài điểm dễ thương của họ, để dễ dàng hơn trong việc tha thứ cho người đó, khi họ làm điều không đúng với bạn.

Bạn của mình khi nghe như vậy, liền bật lại, rằng: “Ủa, rồi những người mà họ thực sự hỏng có lấy một điểm dễ thương hay tốt bụng nào, thì tính sao? Sao mà thương cho được? Nói nghe coi Na?”

Không chỉ có câu hỏi này không đâu, còn nhiều câu xéo xắt thách thức hơn nữa đó! 😀
Nhưng mà, hong có sao, mình “cân” được.
Bạn biết sao mà mình nói vậy hong? Đơn giản là mình đã từng gặp và trải qua vấn đề như vậy rồi, thậm chí còn rất kinh khủng, khó chịu, vì nó không chỉ ảnh hưởng đến mỗi mình mà còn tác động đến cả gia đình, làm tổn thương đến những người thân yêu của mình nữa. 

Mình kể một chút xíu cho bạn nghe về câu chuyện của cá nhân mình heng, nhưng mà mình hong kể quá chi tiết về tình huống sự việc và cũng sẽ không chỉ đích danh các “nhân vật” góp phần mang sóng gió đến cho mình đâu nhe!

Hong biết bạn có còn nhớ mấy trò “hội đồng” hồi xưa khi tụi mình còn đi học hong? Kiểu sẽ luôn có những đứa trong lớp, trong trường bị “đánh hội đồng”, “nói xấu hội đồng, “nghỉ chơi hội đồng”,… Nặng nhất có lẽ là việc bị thầy cô “tố cáo hội đồng” trước mặt bạn bè, hoặc bị ba mẹ “la mắng hội đồng” trước mặt nhiều người thân trong gia đình. 

Lúc đó, chắc hẳn ai cũng sẽ có sự buồn tủi, khóc hờn, quê độ,… ha! Mình từng bị rồi, hồi đó cảm giác thấy “ghê” lắm luôn. Nhất là khi bị phụ huynh la mắng hay đánh đòn trước mặt người khác, thấy quê thiệt luôn đó. Mà bây giờ lớn rồi, nghĩ lại mình thấy đó chỉ là những kỉ niệm đáng nhớ thời đi học, cùng lắm cũng chỉ là vết thương ngoài da nhỏ xíu, nếu bị roi đánh vào mông mà thôi. 

Nhưng! Khác hẳn lúc nhỏ, càng lớn lại càng thấy rằng, người đời tuy không dùng roi vọt để đánh mình, nhưng có những pha ra “đòn” khiến mình đau đến tận xương tủy!

Năm ngoái, mình bất ngờ bị dính vào một câu chuyện mà chính mình cũng không nghĩ người bị dựng chuyện đó, lại là mình. Mình tạm gọi những người dựng chuyện, đánh sau lưng mình là người “hỏng mấy dễ thương”, heng. 

Mấy người hỏng mấy dễ thương đó đã tạo nên một câu chuyện hoàn toàn sai sự thật nhằm gây áp lực, hạ bệ mình một cách rất “hội đồng”. Khi chuyện xảy ra, là một người tu tập và thực tập sống tỉnh thức lâu nay, cho nên mình kịp thời cân bằng và suy nghĩ một cách tích cực nhất có thể. Tuy nhiên, mấy người hỏng mấy dễ thương đó lại đi thêm một nước cờ, động chạm đến người thân trong gia đình mình – những người mình yêu thương nhất!

Nếu là mình của trước đây, ai đó làm gì sai với mình, đều có thể bỏ qua, lơ đi, không để tâm nữa. Nhưng mà động vào ba mẹ, hay bất kỳ người thân nào của mình, mình sẽ “chiến” cho ra lẽ, đến cùng! Mình nghĩ đây cũng là tâm lý chung của rất nhiều người khi ở tình huống như vậy, bạn ha.

Thế nhưng, lúc đó, mình lại phải cố gắng kiềm chế hết tất cả và tìm đến hai người thầy, người cô mà mình rất kính trọng để chia sẻ, và mong rằng họ sẽ chỉ giáo giúp mình cách để giải quyết mọi thứ êm đẹp nhất có thể. 

Vậy mà bạn tin hong, mỗi người thầy cô lại hong hề bày cho mình cái gì hết, ngoài hai câu như thế này:

  • Con phải biết ơn họ. 
  • Con hãy tìm và viết ra cho đủ 10 lý do để thương được những người này. Phải ghi được bằng hết những lý do đó

Hết! Hong có ai nói thêm câu nào nữa. Căng hong? 
Tìm 10 lý do để thương được mấy người hỏng mấy dễ thương đó hả? Làm sao đây?

Và bạn biết hong, mình đã về, dành đúng 3 ngày để ngẫm và thực sự tìm kiếm điều dễ thương ở những người đó! Nhưng thật sự rất khó, bởi lúc đó mình có rất nhiều cảm xúc của sự khó chịu và ấm ức khi họ đến người thân của mình!

Nếu là bạn, bạn làm sao?

Trong 3 ngày miệt mài suy nghĩ, đã có lúc mình không thể thấy được câu trả lời. Nhưng sau đó, một ý nghĩ lóe lên trong đầu, nếu hong tìm được điểm dễ thương vậy giờ mình tìm ra những “giá trị” mà bản thân nhận được từ sự việc này, và từ những con người đó để khởi động lòng biết ơn. Thử thôi!

Đúng là như vậy thật, sau khi thay đổi cách suy nghĩ, mình ngay lập tức nhận ra một thông điệp rằng: Họ chính là những sứ giả phản diện được “phái đến” để giúp mình hiểu hơn về bản thân cũng như những giá trị mà mình có thể trao đi cho cuộc đời. Vậy là mình buông dần những khó chịu và ấm ức!

Không dừng lại ở đó, mình bắt đầu nhìn ra những vấn đề đầu tiên để thấy họ dễ thương và biết ơn, như là:

  • Khi quay lại nhìn sâu vào bản đồ cuộc đời của bản thân, mình mới nhận ra mấy người hỏng mấy dễ thương ấy, lại chính là những “ân nhân” để giúp mình quyết tâm đưa Truly Inspired ra đời! Nhờ có họ mình thực sự “xé kén”, trưởng thành, mạnh dạn vươn ra biển lớn cuộc đời!
  • Mình cũng nhận ra rằng: kiến thức, sự hiểu biết và sống tỉnh thức là những điều cực kỳ quan trọng. Nhờ có sự kết hợp giữa bộ ba này, mình đủ sức mạnh để đứng lên trên vấn đề, hiểu được vì sao những người kia lại hành động như vậy. Từ đó, giúp mình cảm thấy bản thân có thể “chịu đòn” tốt hơn từ những cú đấm mà những người đó tung ra. Khi mình không ngừng mở rộng kiến thức và áp dụng tỉnh thức, mình nhìn rõ hơn con người họ, hiểu được quy luật vận hành của trí tuệ ra sao.
  • Mình hiểu hơn rằng, khi người ta đang bận rộn chuẩn bị những kế hoạch để hạ bệ mình, thì mình càng phải đủ tỉnh táo và dùng hết sự bình tĩnh của bản thân để trấn an người thân; dùng năng lượng tích cực của mình để bảo vệ người thân và giúp họ vững vàng hơn, cùng nắm tay nhau vượt qua khó khăn. 
  • Khi sự hiểu biết của mình càng tăng lên, mình càng quay về bên trong và xây dựng được nội lực mạnh mẽ hơn. Mình nhận thức rõ họ chỉ là những sứ giả mà thôi.
  • Thêm một điểm cộng nữa dành cho họ, nhờ họ đã góp sức giúp mình gia tăng giá trị của bản thân, làm giàu trải nghiệm và sau này, có thể dùng chính những điều đó để giúp đỡ người khác nhiều hơn!

Ba ngày, mình nhặt được ít nhất 5 điều giá trị mà lần “quánh hội đồng” đó mang đến cho mình. Quá giá trị, phải hong?

Chưa hết đâu, nhờ sự việc đó mà mình còn cảm nhận được tình yêu thương chân thành của người thân thương dành cho mình. Họ luôn cố gắng che chở, bảo vệ và trung thành với mình đến cỡ nào! 

Nếu không có những việc hỏng mấy dễ thương đó, mình cũng hong thể nào biết được bản thân cần phải học thêm nhiều kiến thức đến như vậy! Trí tuệ của mình cũng sẽ không được nâng tầm và tâm mình cũng không được sáng nhiều hơn nữa! Nhờ đó, nội lực của mình tăng lên gấp nhiều lần, mình giúp được khách hàng nhanh chóng giải quyết vấn đề của họ mà không phải sử dụng quá nhiều công cụ hỗ trợ, giảm chi phí mà khách hàng phải chi trả. Đây cũng là một trong những điều mà mình rất tâm huyết!

Từ bài học xương máu đó, mình bắt đầu có cái nhìn đa chiều và thêm nhiều kinh nghiệm để thấu hiểu người khác một cách dễ dàng hơn. 

Bạn biết hong, tất cả những trải nghiệm và bài học này thật quý giá với mình biết bao nhiêu! Bởi khi lựa chọn trở thành một người Coach chuyên nghiệp, đòi hỏi bản thân mình phải thực sự trải nghiệm, dấn thân và hiểu biết cụ thể. Mình đã tiến thêm một bậc trên hành trình chia sẻ, thấu hiểu và giúp đỡ người khác!

Qua bài học của bản thân, mình tin rằng bạn đã có thể tìm được câu trả lời chính xác cho câu hỏi “Làm sao để thương được người “hỏng mấy dễ thương?”, heng:

Sẽ luôn có những người mình tìm hoài cũng không thấy được điểm dễ thương nào của họ, nhưng nếu quay lại tập trung vào giá trị họ mang đến cho ta qua những trải nghiệm, ta sẽ thấy họ cũng dễ thương và dễ sinh tâm tha thứ hơn cho những hành động không được đẹp của họ. 

Trên đời này, hong có nhiều người chịu đóng vai phản diện để bạn được thêm động lực và trở nên tốt hơn đâu. Nếu ai đó đã nhận đóng vai này rồi, thì hãy nhớ biết ơn họ, nhe!

Đây là những kinh nghiệm của cá nhân mà mình đã trải nghiệm để thương được những người hỏng mấy dễ thương. Nếu bạn có cách nào hay hơn thì hãy bình luận bên dưới để cùng chia sẻ với nhau nhe!

Thương bạn lắm,
Truly Inspired

HÃY KẾT NỐI VỚI TÔI

Cho phép tôi biết thêm về bạn.

Dù hôm nay bạn là ai, ở độ tuổi nào và đang khó khăn, bất an như thế nào, hãy cho phép Truly Inspired được nắm tay bạn, hỗ trợ bạn, từng bước đưa bạn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.

Hãy nắm tay tôi, tôi sẽ giúp bạn nhận ra món quà đẹp đẽ được Thượng đế gói ghém kỹ càng ngay bên trong chính bạn!

Thương bạn lắm,

Truly Inspired