Skip links

“GOM HỤI” CUỐI NĂM!

"Gom hụi" cuối năm!

Xin chào, bạn khỏe hong? 
Hôm nay, khi đọc những dòng này trên page Truly Inspired của mình, thì chúng ta đã và đang sắp sửa khép lại một năm nữa rồi.. Bạn, đang làm gì lúc này vậy?
Có giống mình hong?
Mình thì đang “tranh thủ” ngắm những tia nắng mặt trời le lói, còn sót lại trên vệ đường của buổi chiều tà dần buông, mình ngắm nghía sự sáng dần tan biến qua ô cửa phòng làm việc, để chào đón bóng tối đang kéo đến trong một ngày cuối tháng 12 năm 2024…

Lúc này, khi mình vừa mới dứt ra khỏi vô số công việc, deadline, báo cáo, tổng kết, vân vân và mây mây nhiều thứ cần phải hoàn thành trước khi những thời khắc đầu tiên của 2025 xuất hiện. Và bạn biết hong? Khi nhìn ngắm những tia nắng còn sót lại bên vệ đường, và nghĩ đến đêm đen đang sắp bao trùm khắp cả một góc phố, lòng mình chợt có những nỗi niềm bâng khuâng… Ký ức của mình chợt tua lại một vài câu chuyện cũ, mà ở đó, nó không chỉ là của chính mình, mà còn là của rất nhiều những người thân thương xung quanh cuộc sống nữa. 

Có chuyện, chỉ mới vừa xảy ra hôm qua
Nhưng có những chuyện, khi nghĩ lại, thì… đã là một năm rồi…!

Quá nhanh, quá nhiều và có lúc vượt qua mọi sự tưởng tượng của chính bản thân ta, khi đối diện với những sự thật, những con người, những hoàn cảnh – sự việc,… Nhưng mà, dù sao, thì hôm nay, đã là một ngày cuối năm, bạn cũng có lẽ giống như mình, cứ khi khoảng thời gian này đến, trong lòng mỗi người lại sẽ ùa về rất nhiều những suy nghĩ, mà ở đó có thể khiến ta vui vẻ, nhưng cũng có thể khiến ta chấp niệm, tiếc nuối, hay thậm chí vẫn còn đang trong cơn chao đảo, chưa hoàn toàn lấy lại cân bằng từ trong tâm trí… Nhưng, hỏng sao đâu bạn. Cảm xúc đến thì chúng ta đón thôi! Bời vì, cái gì đến rồi thì cũng sẽ qua, phải hong? 

Mình vẫn nhớ, mùa cuối năm năm ngoái, mình còn rục rịch chuẩn bị những bài viết để mong gửi đến bạn đọc thông điệp: Cuối năm rồi, hãy cố thêm một chút nữa thôi! Mong bạn cố gắng thêm một chút đừng bỏ cuộc bởi vì một năm trước đó bạn đã vất vả, nỗ lực thế nào… Và hôm nay, mình cũng đã ngồi đây đang trong tâm trạng chuẩn bị chào đón một hành trình mới sắp mở ra…

Nhưng, bạn biết hong? 
Lần này, mình quyết định mang đến cho bạn một bài tạm biệt năm cũ với chiều cảm xúc hoàn toàn khác. Mình muốn rủ bạn đi… “gom hụi” 😀
Bạn đi cùng mình hong? Nào, đến đây, chúng mình nắm tay nhau cùng ngồi xuống để xem một năm 2024 ta đã gom được những gì nhé!

Nghe đến “gom hụi” bạn hình dung về điều gì? Để mình đoán xem: 
Bạn đang nghĩ là gom thành tích, gom tiền bạc, gom mối quan hệ,… Nói chung là gom những gì tốt đẹp, được gì, có gì sau một năm, đúng hong?

Nếu bạn nghĩ vậy thì, xin chúc mừng, bạn nghĩ sai rồi nhe! ^^ 
2024 với mình quả thực là một năm có quá nhiều biến động, thay đổi, thậm chí là mất mát lớn. Cho nên mình quyết định đi “gom hụi”, gom lại những thách thức, những lần vượt chướng ngại vật, những lần tổn thương mà ngỡ như không thể nào đứng lên nổi… Và mình biết, bạn – mình, tất cả chúng ta một năm qua cũng đầy rẫy những thách thức, khó khăn, thậm chí là những chật vật, bất ý, đã gom về trong tim rất nhiều những vết thương chằng chịt! 

Vậy thì, cuối năm rồi, mình cùng ngồi xuống kể nhau nghe những cái “hụi” đã gom được nha!
Nhưng, trước khi hom hụi, mình muốn chia sẻ với bạn một “bí kíp” nho nhỏ bỏ túi, để mình có thể đi gom “hụi” thuận lợi hơn heng: 

Nếu như hiện tại bạn vẫn đang bơi giữa dòng nước xiết, đang ngập ngụa và chồng chất với các thách thức liền kề, nhiều vấn đề vẫn chưa được giải quyết, thì bạn cũng hãy đừng quá lo lắng! Bời vì, bạn hỏng hề cô đơn đâu! Và vì chúng ta sẽ luôn có cách để vượt qua, bạn nhớ nha!

Là người khởi xướng, cho nên tất nhiên mình sẽ checklist những chiếc hụi mà mình đã gói ghém, gom góp được, mời bạn cùng “thưởng thức” 😀

Đầu tiên, là một thách thức và cũng là một mất mát rất lớn đối với mình, cũng như gia đình vào ngay dịp đầu năm mới 2024: Là sự ra đi mãi mãi của người Anh trai mà chúng mình rất thương quý! Anh là người mà ngót nghét mười lăm năm rồi, vì nhiều lý do, mình chưa có cơ hội gặp lại… Đến hôm nay thì, quả thực mình đã chẳng còn cơ hội làm được điều đó nữa… 

Vậy nên, với mình, đây là một trong những cái “hụi” to nhất, cái hụi mang lại cho mình nhiều tiếc nuối, day dứt trong lòng. Bởi, có thể Anh là người đã để lại trong lòng mình, cũng như người trong gia đình nhiều ký ức đẹp đẽ về cách anh đã sống, đã yêu thương, đã cho đi với cuộc đời và với con người xung quanh… ở những ngày cuối đời. Và cũng bời vì, mình đã có nhiều dự định muốn làm cùng Anh, cho Anh nhưng tất cả chỉ còn là mong ước của riêng mình mà thôi..!

Chào đón năm mới 2024 của mình là một cái “hụi” to như vậy đó, tất nhiên mình đã rất đau buồn, nhưng bạn biết mình đã làm gì sau đó hong? Sau những lần khóc đẫm nước mắt, mình đã, bằng tất cả tình yêu thương còn lại dành cho Anh, bằng tất cả những day dứt vì những dự định chưa kịp mở lời ấy; mình gom hết lại và bắt tay vào xây dựng một dự án mới. Mà ở đó, mình được phần nào thay Anh tiếp nối việc giúp đời, giúp người như Anh vẫn luôn làm khi còn sinh thời. 

Hơn nữa, đây là dự án mà mình sẽ xây dựng những điều tốt đẹp, thiện lành nhất mà mình có thể, để phần nào hồi hướng cho Anh, hồi hướng cho những người thân thương xung quanh còn ở hiện tại, mà mình đang có! 

Vậy đó, bạn ạ, có đôi khi cuộc đời tặng cho ta những món quà thật sự bất ngờ! Bất ngờ có thể mang tên khổ đau, bất ngờ có thể mang tên hạnh phúc. Chẳng biết trước được. Tuy nhiên, điều quan trọng nhất vẫn là: cách mà chúng ta chọn đối diện và sẽ làm gì sau khi nhận những món “quà”, phải hong? 

Sau khi gom được cái hụi to đùng đầu năm, mình tiếp tục đi đến hàng loạt những cái hụi nhỏ có, vừa có, méo tròn cũng có, của những người thân thương xung quanh. Như có bàn tay sắp đặt của số phận, mà mỗi khi bản thân mình vừa trải qua một vài chuyện bất ý, một vài chuyện đau lòng, một vài chuyện có tính thử thách cảm xúc bản thân, thì liền sau đó, những người thương trong lòng mình, lại tiếp tục đến với những thách thức của riêng cuộc đời họ. Và họ, đã chọn mình để chia sẻ dù cho có khi họ chẳng biết gì nhiều về những thứ mà mình đã và đang trải qua! 

Và tiếp theo sau đây, mình sẽ đưa bạn quay trở về một đoạn thời gian trước – khi mà mình đã cùng đồng hành với những người thân thương, cũng như với nhiều khách hàng của mình khi họ đang bơi ngược dòng trong các thách thức của riêng họ. Để xem, bạn có đang thấy chính bạn ở trong những câu chuyện này hong nha? 

Như là, chuyện của một người phụ nữ đang ở độ tuổi quá nửa bốn mươi phải đối mặt với những thách thức về mặt tình cảm, tâm lý khi phải tiếp nhận đến hai nỗi đau, hai nỗi mất mát lớn trong cuộc đời cùng diễn ra một lúc: Đầu năm, tiễn chồng về với đất trời, và giờ đây, trong những ngày cuối năm,… chị ấy lại phải nói lời chia ly cuối cùng với người mẹ ruột thịt của chính chị… Từ đây, chị mồ côi! 

Sự ra đi của hai người thân, người thương ấy có lẽ là hai nỗi đau mà đã khiến cho 2024 của chị trở nên tăm tối, khắc vào nơi trái tim của chị những cơn gò mình gồng lên, những vết sẹo dày thô, sâu hoắm. Trái tim mềm yếu của một người phụ nữ, nay lại khắc khoải thêm sự cô đơn và có chút se sắt lại… Có lẽ, một góc đâu đó bên trong đã mãi mãi “khuyết” đi kể từ giây phút chia xa đó! Cuối năm, là dịp để người ta được sum vầy, nhưng, có lẽ, với chị, sự sum vầy này ngày càng cô đơn hơn, khi đã thiếu đi hai người thương quan trọng của cuộc đời! Và chẳng biết khi nào, mới lại được gặp họ? Hay có được gặp nữa không?…

Hay như là, chuyện tình yêu tan vỡ của một cô gái đang bước vào những ngày đầu tiên của khung 30 tuổi, cái tuổi mà lúc này, rất nhiều người trong chúng ta đã bắt đầu có thêm những cân đo đong đếm cho cuộc đời hơn, và tình yêu cũng là một trong những sự lựa chọn, chứ chẳng còn là cái gì đó đầy màu hồng nữa. Cô gái ấy quyết định chia tay người bạn trai lâu năm, người mà trước đó vài tháng cổ đã tính tới chuyện kết hôn. Nguyên nhân dẫn đến điều đó, là vì anh bạn trai ấy lỡ có những mối quan hệ “quá đà” với người bạn khác giới khác, và cô ấy đã biết được. Hơn nữa, cô ấy còn quen biết cô gái kia. Vì vậy, cô ấy dù đau lòng, dù tổn thương, dù nhớ tiếc 7 năm thanh xuân, dù biết sẽ đối mặt với nhiều thứ không thuận lợi phía trước khi đi một mình, nhưng vẫn quyết định lựa chọn rời xa người bạn trai đó! 

Như là chuyện cô bé khách hàng 9x của mình bị bủa vây bởi những cơn đau do mối tình cũ để lại, cộng thêm đó là những món nợ tiền bạc từ trên trời rơi xuống. Trong cơn thất nghiệp và đang phải làm lại mọi thứ từ đầu, thì một ngày gần cuối năm nay, mẹ cổ bỗng nhiên phải nhập viện vì cơn đột quỵ xảy đến khiến cho mọi thứ xung quanh cô gái thêm đảo lộn và chênh chao hơn. Cổ giờ đây, không chỉ chăm mẹ mỗi ngày ở bệnh viện, mà còn phải giải quyết rất nhiều thứ khác phát sinh xoay quanh gia đình từ người anh cả, người ba ruột, nhà ông bà,… và cả công việc của bản thân cổ nữa!

Chỉ một vài dòng ngắn ngủi thôi, nhưng mình tin cũng đủ để bạn hình dung ra những gì mà cô gái ấy đang phải quay cuồng và xoay sở, cố gắng mỗi ngày, phải hong? 

Hay như là, chuyện một em trai mình quen biết, đang rơi từ đỉnh cao danh vọng và vật chất xuống tận đáy của thất bại, mất mát vì một năm làm ăn thua lỗ, vì lòng tin đặt sai chỗ, vì cuộc đời thực sự đang thách thức cậu ấy. Không những vậy, em còn chia tay mối tình khắc cốt ghi tâm khi gần như đang trong cơn tuyệt vọng nhất, bạn bè “thân” thì dần rời xa, cậu ấy phải đi tha phương lập nghiệp, khởi đầu mới ở thành phố khác, thì… một buổi tinh mơ 4h sáng một ngày nọ, ba bạn gọi điện thoại và nói rằng: Mẹ đã đi rồi! Thật sự lúc này, mình hiểu trái tim của cậu ấy chẳng còn sốc nữa, cũng chẳng còn bất ngờ nữa, mà chính xác là cảm xúc: Lặng câm…! 

Như là, chuyện của một cô bạn rất thân thương của mình đã chọn lựa bước ra khỏi một mối quan hệ dù trước đó, cô ấy yêu người đàn ông kia nhiều đến mức đã từng quên mất dành tình thương cho chính mình! Chỉ vậy thôi, cũng đủ biết rằng, bạn của mình đã khó khăn chừng nào, đắn đo ra sao, đau đớn thế nào khi cổ quyết định rời đi. 

Như là chuyện một bà mẹ đã lớn tuổi rồi nhưng trong những ngày “xế chiều”, bà lại đang phải sống với sự chấp nhận & cam chịu, khi bị chính người con mình rứt ruột đẻ ra “bỏ đói” và đối xử rất tệ bạc, xem bà là gánh nặng…

Ắt hẳn người mẹ ấy đã đau lòng, đã tủi thân, đã thất vọng, đã gặm nhấm đủ hết những tổn thương về cả thể xác lẫn tinh thần, khi không còn tự mình chăm sóc cho mình được; khi mà nhớ về khoảng thời gian quá khứ, nhớ về đứa con mình đã hết lòng nâng niu từ thuở mới lọt lòng, chăm từng miếng ăn giấc ngủ, từng thức khuya lo lắng khi con bệnh, từng quên cả bản thân chỉ để cho con được trọn vẹn nhất có thể… Vậy mà, giờ đây, người phụ nữ ấy lại đang cô độc trong căn nhà của chính người con trai ruột rà của mình và phải sống “hiểu chuyện” đến đau lòng…!

Như là, sự chật vật của một người em phải chạy đôn chạy đáo làm lụng chỉ để mua được một căn nhà nhỏ cho người mẹ già yếu có chỗ che nắng mưa, và cũng là để bản thân em ấy được kề cạnh bên chăm sóc mẹ, sau khi ba của em ấy vừa qua đời… Áp lực, gánh nặng, nỗi lo lắng,… cứ thế chồng chất lên đôi vai gầy mỗi ngày đội nắng phơi sương, để chạy cho kịp xong các công việc mà em đang làm, hay có những khi gồng mình lên để “đỡ” lấy những sóng gió của cuộc đời… 

Như là, sự hụt hẫng đầy đau khổ của một người bạn mình, khi bị chính những người làm việc cùng âm thầm chơi xấu sau lưng, chỉ vì: Ghen tị! 

Như là, sự băn khoăn trăn trở của một người trẻ, khi không biết phải làm sao bảo vệ, che chở, giúp đỡ người thương của mình vượt qua những cơn bão về áp lực tâm lý và tinh thần, bởi vì em còn trẻ và chưa đủ kinh nghiệm… 

Như là, chuyện một người đàn ông ở tuổi 50, là chủ doanh nghiệp đang khốn đốn, trắc trở trong vấn đề quản lý con người bởi vì đi lệch quỹ đạo với bản đồ cuộc đời cá nhân, dẫn đến rất nhiều hệ lụy nảy sinh xung quanh công việc mà người đó đảm trách… 

Như là, sự chênh vênh mất mát, thăng trầm của những người đã “khá trưởng thành” nhưng vẫn phải đang trên hành trình đi tìm và xây dựng lại cuộc đời của chính họ, khi mà đã không còn quá trẻ nữa….

Bạn thấy hong? 
Ở đâu đó, vẫn luôn có những người đang phải chật vật trải qua một hoặc nhiều những chuyện khiến họ gục ngã, và đau đớn tận cùng! Họ, cũng giống như nhiều thời khắc đen tối trong chính câu chuyện của chúng ta, phải hong? 

Tất cả những người mà mình kể ra đây, mặc dù nỗi đau đều rất lớn đối với chính họ, tại thời điểm diễn ra đó, họ cũng đã rất suy sụp, tổn thương và quằn quại. Nhưng, thật kỳ diệu, họ đã chọn cách đối diện! 

Họ đã chọn cố gắng để vững vàng từng bước đi, đối diện với từng cơn oằn mình dữ dội, thậm chí có lúc còn chẳng dám nghĩ đến chuyện vượt qua, vì cảm thấy kiệt sức đến cùng cực. Hay có lúc mắc kẹt trong những chiếc hố đen, sâu hoắm của suy nghĩ và tâm trạng chẳng mấy tích cực, khi nhìn về con đường phía trước, chỉ còn thấy sương mù mịt mờ hay bóng đêm đen kịt… 

Nhưng rồi, họ vẫn bước đi mà không hề bỏ cuộc. Họ cố gắng để giữ lại thăng bằng, giữ lấy sự bình yên tuy yếu ớt nhưng vẫn le lói nơi tâm hồn của họ… bằng những sức lực cuối cùng trong tâm trí… Và mình hiểu, khi con người ta đi vào góc tối nhất của chính mình, có thể, họ sẽ tìm thấy sức mạnh, họ nhìn thấy ánh sáng trong trái tim của chính mình, và rồi dùng nó để soi rọi, để thắp lên hy vọng, dù mong manh… 

Nơi họ, đã có người vượt qua, nhưng cũng có người vẫn đang từng bước đi xuyên những cơn bão, từng bước cúi xuống lượm nhặt những mảnh vỡ của chính trái tim mình để hàn gắn lại và đợi ngày bão tan… Ở họ, đều có một điểm chung đó là: KHÔNG BỎ CUỘC! Chỉ là có những lúc quá tăm tối, quá mệt nhọc, họ sẽ tạm ngưng một chút, để hít thở, để thả lỏng, rồi họ lại bước đi!

Bạn thân mến, 
Không chỉ riêng mình, không chỉ riêng bạn, mà xung quanh chúng ta luôn có rất nhiều người đang phải ngày ngày đối mặt với những khốn khó của riêng cuộc đời họ. 

Bạn có thấy rằng, hầu hết ở tất cả mọi người, khi chuyện bất ý xảy đến, đa phần chúng ta sẽ thường có phản ứng chống lại, tìm cách để kháng cự, tìm cách để giải quyết cho thật nhanh? Nhưng, bạn thấy đó, lắm lúc khi càng vẫy vùng, càng cựa quậy, càng nôn nóng, càng bức xúc, chúng ta lại càng bị vũng lầy đó nhấn sâu thêm nhiều hơn!

Khi nghĩ đến những phản ứng này, bạn có liên tưởng đến điều gì hong? 
Còn mình, mình liên tưởng đến hình ảnh một chiếc lá rơi từ trên cành cao xuống dòng nước đang chảy trôi. Lúc này, nếu như chiếc lá yếu ớt và mỏng manh đó, chọn cách vẫy vùng, xoay chuyển tứ phía, thì lại càng bị dòng nước xô đẩy, vùi lên dập xuống tan nát liên hồi. Nhưng, khi chiếc lá chọn nương theo dòng, thật yên và thật “ngoan” để cho dòng nước đẩy đi một đoạn, thì kiểu gì chiếc lá cũng được đưa “về nguồn” trong dịu êm, trong đúng đích.

Cuộc đời của chúng ta cũng vậy: Càng bĩnh tĩnh, càng xuôi dòng. Càng vẫy vùng, càng chênh chao, vùi dập! 

Bởi, khi ta đủ bình tĩnh, đủ nhẹ nhàng để “xuôi theo dòng”, thì dòng đời sẽ bằng một cách rất nhẹ nhàng, đẩy ta xa dần những bão tố, tăm tối, đưa ta đến đúng nơi ta cần đến. “Xuôi dòng” một cách ngoan ngoãn ấy hoàn toàn không phải là sợ hãi, yếu hèn hay trốn tránh. Mà chỉ đơn giản là cách mà chúng ta: Đi đúng lúc, làm đúng chuyện, đợi đúng thời cơ!

Giống như chiếc lá đã hiểu được rằng, khi nó nằm yên một cách nhẹ nhàng, uyển chuyển trôi men theo dòng, cứ mặc cho dòng nước đẩy đi, lá sẽ được “về nguồn” đúng cách. Và ở nơi đó, chiếc lá cũng sẽ gặp được những “bạn lá” giống như mình! 

Con người chúng ta cũng không khác mấy, khi đang không đủ sức, khi đang bị bủa vây bởi quá nhiều điều bất ý, chuyện bất ngờ hỏng mấy tích cực, nếu quá mệt rồi, thì hãy cứ tạm thời “thả trôi” để cho dòng chảy của cuộc đời và Vũ trụ đưa mình đi. Người cần gặp sẽ được gặp. Vấn đề cần được giải quyết, sẽ được giải quyết. Vậy thôi..!

Nói cho cùng thì, có rất nhiều thách thức cuộc đời mang đến, mà ở đó bạn, nếu không chọn thả trôi hay tạm dừng, thì cũng chẳng thể nào làm khác hơn được! Bởi càng làm càng rối, càng làm càng thấy mình bị sập xuống hố đen sâu hơn mà thôi…

Và những lúc đó, chỉ có thể “bình tĩnh men theo” từng gợn sóng nho nhỏ của dòng nước, phải hong bạn? 

Đi qua nhiều thách thức trong đời, mình thấy rằng, khi biến cố đến, ngoài việc được nhận về nỗi đau, thì biến cố cũng đính kèm theo những món quà.
Món quà đó chính là rất nhiều bài học quý giá, được gói ghém vô cùng vi tế. Có khi bài học về tình cảm con người, có khi về nhân sinh quan, có khi là việc học cách “bơ đi mà sống”, có khi là về chuyện kinh doanh – cách nhìn người,…

Dường như những biến cố đến để tôi luyện mình, cũng là đến để làm cho mình trở nên trưởng thành, dấn thân hơn, dần thấu đáo hơn, thậm chí giàu có hơn, về mặt trải nghiệm, về sự sâu lắng bên trong, và ngày càng làm cho chiếc não của mình nhiều nếp nhăn hơn! 

Từ đó, có lẽ mình được trở thành nơi đáng tin cậy, mà nhiều người thương của mình có thể an tâm chia sẻ ra câu chuyện của cuộc đời họ, và lắng nghe những lời khuyên, hay hướng dẫn từ mình… Bạn, cũng có thể hoàn toàn trở thành người như vậy! Từ những biến cố của bản thân, bạn có thể dùng nó để “xoa dịu” một ai đó khác, khi họ cần. Chỉ vậy thôi là cũng đủ để thấy cuộc đời này thật ấm, phải không?

Viết tới đây, mình thực sự rất muốn dành ra một lời cảm ơn sâu đến bản thân, bởi vì dù trong bất cứ nghịch cảnh nào, mình cũng đã chọn cách nhìn khác đi, hành động khác đi, làm cho kết quả xảy ra tiếp theo phần nào đó cũng được thay đổi theo chiều hướng khác! Đây chính là cách mà mình chọn đối mặt với những gì bất ý mà cuộc đời ném vào người! 

Mình chọn cách biến đau thương thành san sẻ, biến chuyện không vui thành sự lĩnh ngộ, biến trải nghiệm đau thương thành những tình yêu thương, sự thấu cảm và bao dung sâu; để một ngày, mình có thể vững vàng hơn khi giúp đỡ người khác bước đi trên hành trình của họ! 
Và, mình mong bạn, cũng như vậy!

Dù đời có chưa ổn, nhưng nếu tâm ta an, thì chắc chắn sẽ bình yên!

Bởi, chuyện gì đến cũng phải đến, người cần đi nhất định không thể ở lại. Chúng ta không giữ được, hay kiểm soát được điều gì – ngoại trừ tâm cảnh bên trong chính ta! 

Vậy nên, bạn ạ, bây giờ cũng đã là những thời khắc cuối năm rồi, hãy dành lại một chút thời gian trong ngày dài tất bật, cho chính bản thân bạn, cho những người thân thương, cùng ngồi xuống “gom hụi” một lần, dọn dẹp lại thật ngăn nắp những cảm xúc bên trong, để sang năm sau, chúng ta lại tiếp tục một hành trình mới với nhiều điều mới khác. 

Sau cùng thì, tất cả chúng ta rồi cũng sẽ an yên và hạnh phúc, theo một cách nào đó, bạn hãy cứ tin là như vậy, bạn nhe!

Thương bạn lắm,
Truly Inspired

HÃY KẾT NỐI VỚI TÔI

Cho phép tôi biết thêm về bạn.

Dù hôm nay bạn là ai, ở độ tuổi nào và đang khó khăn, bất an như thế nào, hãy cho phép Truly Inspired được nắm tay bạn, hỗ trợ bạn, từng bước đưa bạn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.

Hãy nắm tay tôi, tôi sẽ giúp bạn nhận ra món quà đẹp đẽ được Thượng đế gói ghém kỹ càng ngay bên trong chính bạn!

Thương bạn lắm,

Truly Inspired